"Tất nhiên không phải."
Ngải Văn nhìn Tiểu Miêu Miêu bằng ánh mắt sâu xa.
Cô ta chỉ vào một đôi vợ chồng trong đại sảnh: "Miêu Miêu, cô có biết hai người kia không?"
Tiểu Miêu Miêu nhìn theo ngón tay của Ngải Văn, cạn lời liếc cô ta: "Ngải Văn, có phải cô bị ngớ ngẩn rồi không? Đây chẳng phải là ba với mẹ của tôi à?"
"Cô chắc chắn đó là ba mẹ cô chứ?"
"Có cần tôi đưa cô đến bệnh viện giám định ADN không?"
Tiểu Miêu Miêu tự cảm thấy rằng vẻ ngoài của mình trông khá giống Miêu Hạo Hiên với Hạ Mộng, sao qua miệng của Ngải Văn lại thành giả mạo rồi?
"Vậy cô có dám đến chào hỏi với tôi không?" Ngải Văn tiếp tục hỏi.
"Có gì mà không dám?"
Sự bình tĩnh của Tiểu Miêu Miêu khiến cho Ngải Văn sinh nghi. Lẽ nào Miêu Miêu thật sự là tiểu thư của nhà họ Miêu?
Nhưng rất nhanh sau đó, câu nói tiếp theo của Tiểu Miêu Miêu đã đánh tan sự nghi ngờ của Ngải Văn.
"Nhưng mà... Sao tôi phải đi với cô chứ?"