Cố Hạo Đình nhíu mày, sắc mặt hơi khó coi: "Cậu ta có sức hút? Sức hút gì? Hơn cả anh sao?"
Tô Tiểu Miêu thầm phì cười, Cố Hạo Đình đúng là vô cùng trẻ con. Việc này đâu có gì để mà so sánh chứ?
Cố Hạo Đình nghiêm túc nhìn cô, trực tiếp ra lệnh: "Giới thiệu cô ta cho Nhan Diệc Hàm ngay đi. Cậu ta độc thân đủ lâu rồi."
Tô Tiểu Miêu mím môi cười.
Cố Hạo Đình mất hứng: "Có gì buồn cười?"
Tô Tiểu Miêu chọc cánh tay hắn: "Nói thật với anh nhé, em từng đọc nhật ký của Lưu Anh, cô ta không những là một nhân tài có thể bồi dưỡng, mà còn là một người phụ nữ thông minh, gan lớn, thận trọng, biết cách tổng kết, biết tự kiểm điểm. Ở chung với người như vậy sẽ không bị phiền lụy. Em chỉ lo rằng cô ta có dã tâm quá lớn. Những người bên cạnh anh đều trung thành tận tâm với anh, nếu cô ta cưới một trong những người đó, sau này cũng sẽ trung thành và tận tâm với em."