"Dường như cô ta đã kéo chúng ta vào một vòng xoáy, khiến chúng ta không thể lần ra phương hướng." Cố Hạo Đình nhìn về phía trước, nheo lại đôi mắt như đại dương mênh mông xanh thẳm sâu không thấy đáy.
"Có thể khẳng định, Lý Ích muốn giết anh cả em nghĩa là Duật Cẩn không muốn anh ấy cản trở anh đến nước M. Ông ta biết hai người đứng cùng chiến tuyến nên mới ra tay độc ác như vậy. Lần tranh tài này sẽ là một cái bẫy chết người, chúng ta nhất định phải cẩn thận hơn." Hoắc Vi Vũ càng thêm chắc chắn.
"Bắt được Lý Ích rồi nói sau. Hắn ta đã gặp người áo đen, có lẽ còn biết nhiều hơn nữa." Cố Hạo Đình vừa dứt lời thì điện thoại di động đổ chuông. Số máy gọi đến là số lạ, hắn nghe máy với vẻ nghi ngờ.
"Chào ngài, ngài có phải là tư lệnh Cố không?" Người ở đầu dây bên kia có vẻ vô cùng căng thẳng.
"Phải. Có chuyện gì?" Cố Hạo Đình nhướng mày.
"Tôi là Lý Ích đây. Không phải tôi làm thủ trưởng Du bị thương." Lý Ích nói bằng giọng đề phòng.