Nhan Sơ không thích tính cách ngạo mạn và tự phụ của Hoắc Vi Vũ: "Chị khác hẳn chị Phùng mà Tư lệnh đưa đến lần trước."
Hoắc Vi Vũ không nói gì mà chỉ lạnh nhạt ngắm chính mình trong gương, quả nhiên vết thương trên mặt đã mờ đi nhiều.
"Lần trước Tư lệnh cũng mua cho chị ấy một bộ, hiệu quả tốt chứ?" Sau đó Nhan Sơ lại hỏi.
Hoắc Vi Vũ liếc xéo cô ta: "Tôi không biết chị Phùng mà cô đang nói là ai. Chuyện này cô nên hỏi Cố Hạo Đình thì đúng hơn."
"Tư lệnh đối xử với phụ nữ tốt thật đấy, tiện tay một cái là vung ra mấy trăm vạn ngay. Chị Phùng dùng túi xách LV, mặc quần áo Chanel, ở biệt thự mới toanh Tư lệnh mua, được làm người phụ nữ của anh ấy hạnh phúc ghê, chị nhỉ?" Nhan Sơ nhoẻn miệng cười.
Hoắc Vi Vũ nhìn rõ lòng dạ của cô ta, cô nhếch miệng, hai tay vắt lên tay vịn ghế, dựa lưng thoải mái như một nữ hoàng rồi ung dung hỏi: "Cô muốn nói cái gì?"