Chỉ đến khoảng nửa đêm thì căn phòng mới trở lại yên tĩnh.
Mặc dù ngày hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện nhưng Thi Yến hoàn toàn không hề cảm thấy mệt mỏi.
Cô lên giường nhắm mắt lại và nằm một lúc.
Rốt cuộc, cô không nhịn được nữa và với tay lấy điện thoại ở kế bên.
Mở danh bạ tìm cái tên Lâm Giang, cô soạn một cái tin nhắn cho anh: [ Anh ngủ chưa?]
Sau khi nhấn nút gửi đi thì đột nhiên Thi Yến có cảm giác mình nhắn như thế này có hơi mập mờ quá rồi.
Mối quan hệ của họ lúc này cũng chưa là gì cả, cũng không đến mức phải nhắn tin hỏi han nhau có ngủ hay chưa…
Mình biết tính anh ấy mà, chắc có lẽ anh ấy sẽ không trả lời lại dù mình có hỏi thế nào đi chăng nữa.
Nghĩ vậy, Thi Yến lại bắt đầu soạn một tin nhắn khác.
Không đợi cô gõ xong thì bỗng màn hình điện thoại của Thi Yến hiện lên thông báo có tin nhắn mới.
Lâm Giang: [ Chưa]