Trong số đó, có một cô gái gầy yếu tong teo, đầu quấn băng vải. Gáy cô ấy có vết máu, vẫn còn dính bùn. Tóc bẩn thỉu bết vào thành một nhúm, mặt mũi bụi bặm không nhìn rõ hình dạng, chỉ thấy một đôi mắt rất to, đồng tử đen láy.
Có điều, ánh mắt cô ấy vô hồn, đờ đẫn ngồi đó.
Áp tải nô lệ là một gã đàn ông da đen rất tráng kiện, vóc người rất vạm vỡ. Gã vung sợi roi trong tay lên, quất xuống: "Tao nói mày đấy, nhanh lên chút."
Cô ấy đau đến mức rụt lại phía sau, ngẩng đầu nhếch môi cười: "Hê hê." Nhìn cô ta cười ngớ ngẩn vô cùng.
Gã đàn ông lầu bầu chửi: "Mẹ kiếp, lại một con điên à?"
Xúi quẩy chết đi được! Gã liếc mắt nhìn qua cô gái tóc tai rối bù bên trong kia. Trên mặt cô bẩn thỉu đến mức khiến người ta không nhìn nổi, mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi.
Gã đàn ông kinh tởm lại quất thêm một roi nữa, bực bội thúc giục: "Tao bảo mày đi nhanh lên cơ mà!"