Hàn Sâm quay đầu nhìn vào cánh cửa thần thì thấy bóng người trong ngọn lửa đã quỳ một gối xuống đất, hơi thở và nốt nhạc xung quanh đều nhỏ bé đến không nhìn thấy. Tuy còn cố gắng giãy giụa, nhưng ai cũng nhìn ra Hương Âm không bước ra nổi bước cuối cùng.
"Ngươi thua rồi, hơn nữa còn thua rất thảm, không có bất kì cơ hội nào để cứu vãn, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta chết đi. Mà ta thì khác, tuy lần này ta không thắng, nhưng ta còn rất nhiều thời gian để từ từ chơi với ngươi… Ha ha…" Quỷ Dạ Xoa vừa nói vừa điên cuồng cười vang, có vẻ cực kì cao hứng.
"Làm sao ngươi biết ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ấy chết chứ?" Hàn Sâm nói một câu không mặn không nhạt.
Quỷ Dạ Xoa phun ra một ngụm máu, khinh thường nói: "Ngươi cũng chỉ là một con gà nhép mới mở chín khóa gen, chẳng qua nhục thể mạnh hơn ta một chút mà thôi. Ngươi cũng không thể vào cửa thần để cứu cô ta."