Bất tri bất giác, hơi thở thuật Phi Thiên tự động lưu chuyển trong cơ thể của Hàn Sâm, khiến cả người hắn bồng bềnh như tiên, cứ như chỉ một bước nữa thôi là lên đến Linh Tiêu bảo điện.
Hàn Sâm đang nhìn nhập thần thì bỗng nghe thấy tiếng vang răng rắc. Hắn giật mình nhìn về phía truyền ra tiếng động, thấy một bức tường bên trái đại điện bay lên, để lộ phòng nhỏ bằng đá đằng sau nó.
Một dị linh có thân thể cường tráng cao hơn ba mét nhưng lại khiến người ta cảm thấy hắn vô cùng mau lẹ đang đứng trong phòng đá.
Dị linh có mái tóc bạc lòa xòa, ngoài đôi mắt có tròng mắt màu bạc ra thì trên trán cũng mọc thêm một con mắt dọc nữa. Lúc này mặt hắn ta tràn đầy vẻ phấn khích.
"Mười vạn năm… cuối cùng Tà Tình ta cũng thoát ra rồi…" Dị linh kia hưng phấn tới cực điểm, phát ra tiếng rống như khóc lại như cười.
Hàn Sâm căng thẳng trong lòng, nhìn chằm chằm dị linh kia đầy cảnh giác.