Lúc Lệ Nam Hành nói ra câu này, một tiếng "bụp" bỗng vang lên, chiếc túi xách trong tay Phong Minh Châu rơi xuống đất.
Không khó để nhìn ra chiếc túi xách của cô ta bị rơi một cách hơi bất thường, đang yên đang lành sao cô ta lại không cầm chắc như vậy.
Phong Lăng đứng ở bên cạnh quan sát, nhìn thấy nhưng không lên tiếng, nhưng từ cuộc đối thoại của họ, cô có thể nghe ra là hóa ra vừa rồi, cô Phong này đã đến đây, sau đó đi rồi quay lại.
Đúng lúc đó, một thỏi son trong túi xách của Phong Minh Châu rơi ra ngoài, cô ta âm thầm đá thỏi son vào một vị trí không thể bị người khác phát hiện ngay bên dưới tấm thảm, nếu bây giờ cô ta không mang thỏi son này về, kể cả tối nay cô ta không mò đến lần thứ ba nữa nhưng ngày mai, ngày mốt cũng sẽ mượn cớ là đến tìm son để quay lại nơi này.
Nhưng Phong Lăng không hề lên tiếng, cô không thích nhiều chuyện nên chỉ xoay người đi về phía căn phòng có máy tập thể dục, vừa đi vừa nói: "Lão đại, tôi đi tập luyện trước đây."