Trong lúc cô đang suy nghĩ, đột nhiên Phong Lăng bước vào, một tay ôm bó hoa hồng đỏ thật lớn, một tay cầm chiếc túi nhỏ xinh xắn. Sau khi vào cửa, cô đặt cả hai thứ lên bàn làm việc của Quý Noãn.
Quý Noãn còn chưa phục hồi tinh thần, cô ngước mắt lên nhìn bó hoa: "Đây là gì?"
"Vừa rồi có người mang đến, bảo là tặng cho cô. Tôi đã kiểm tra rồi, không có vấn đề gì." Phong Lăng nhìn cô.
"Tặng cho tôi?" Quý Noãn chỉ bó hồng trên bàn, ánh mắt ngạc nhiên.
Phong Lăng gật đầu, không nhiều lời, lập tức xoay người bước ra ngoài.
"Oa! Bó này chắc cũng phải mấy trăm đóa chứ nhỉ?" Vẻ mặt Tiểu Bát đầy ngưỡng mộ, sáp đến gần bàn: "Ai tặng vậy? Thật lãng mạn quá! Có phải Mặc tổng tặng chị không?"
Quý Noãn nào biết ai tặng.