Tải xuống ứng dụng
33.73% 时光里故事中 / Chapter 112: 第八章 报名学车

Chương 112: 第八章 报名学车

于梓晴喝了口冰峰,来西安吃过好多回肉夹馍,这家的馍确实好吃。

  我问男朋友对你怎么样?

  她说还行,刚接触几个月。我大咧咧的说:“要是不好,考虑下我呗,我在后面排队。”

  她小脸一红,还带这样的。

  我嘿然一笑,要不然呢。

  吃完饭把她送到十五局门口,我骑着小电驴到钟楼方向,时间还早,去文商楼上,消磨会时间。

  在印花布园存好车,我到文商上网听着歌,把她刚给我的QQ号加上,鱼儿,好low的网名。

  噔噔蹬。

  秒加呀,我敲出一排字。对话框很快传来提示,你还挺快的。

  我们在网上聊了一会儿,直到她催促快迟到了,我才恋恋不舍的下机。

  在柜台能聊的人很多,但不像跟于梓晴一般,一个小小的话题,我们都能说上很久,总觉得很亲切。

  晚上下班回家,从厕所冲完凉出来,老妈叫住我,“晓宸,想不想考个驾照,妈给你报名。”

  我说怎么,咱家要买车吗?她说不是,你现在小,学什么都快,多一门技术以后指不定能用上。以后等咱家条件好点,买车的话也要有人会开么。

  我摸了摸鼻子,“我可不想当公交司机啊。”

  老妈嗔怒道:“谁让你当了,你想去人家单位还不要你呢,再说开公交要大驾照,你懂什么。”

  老妈不丁不八的让我学车,我问只是学驾照吗?

  她不耐烦的说:“咋,我还害你不成,不想学算了,整得我好像巴着你似得。”

  我见老妈进厨房,忙走过去,“学、学,你看你,还不让人说两句,真是的。”

  人是一个矛盾体,有时别人跟你商量给予你个什么,你含蓄的说不要,内心却是渴望,当推来推去别人不给时,自己则腆着脸去要。

  嘴上不要,身体却很诚实。好听点叫谦让,难听点就一个字,贱。

  老妈说那就说定了,这几天我在外面问问,等好了你直接去学,前面的事你不管。

  好嘞。

  第二天早班下班,刚回家老妈对我说,今天去附近看了几家,有两家离咱住的地方不远,往北1公里。我点点头,明天我休假,要不咱去看看。

  晚上红砖房依旧打牌声轰响,我拿着在嘉汇书城买的书,耳朵有意识屏蔽,进他们房间关上门,细细的品读。

  穷的是思想,富的也是思想。

  现在的年纪对这段话悟不出太多的道理,觉得抓住点什么,可细细一想,却烟消云散。我苦笑着合上书,揉了揉眼角,阅历是需拿人生来获取经验。

  何必着急。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C112
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập