Tải xuống ứng dụng
37.39% 大佬退休之后 / Chapter 497: 497:就逗一逗嘛

Chương 497: 497:就逗一逗嘛

凌晁忍不住扑哧笑出声。

  “这绝对是个巧合。”

  郎昊道:“除了我们几个,没谁会知道这事儿的。”

  在这个皇权横行的时代,百姓都会主动避讳皇家用字,谁敢用同音冒犯皇室?

  封号风波很快就被裴叶丢到脑后。

  拿出来的巧克力也被凌晁二人分食掉。

  甜腻丝滑的口感相当上头。

  骑在马上,嘴里砸吧着残留的甜感,默默将最后一块收进袖子。

  好东西吃完就没得吃了,带一块儿回去跟军师分享。

  希望他能少罚自己。

  凌晁除了辣椒最喜欢的就是各种甜口零食。

  这个时代的饴糖口感粗糙,甜度也不是很够,裴叶也不是经常掏零食,让凌晁颇为遗憾。

  若非节(怕)操(死),他都想悄咪咪偷走裴叶的袖子。

  因为裴叶被收为皇帝养女、以帝姬身份去和亲的消息还未传出来,她依旧循着往日习惯练兵。

  要说哪里跟往日不太一样,大概是荣王殿下出现的频率高了,笑容也浅淡了。

  “殿下有什么心事?”

  裴叶再一次偶遇迎风而立的荣王。

  不得不感慨美丽的皮囊天生起点就高,站着不动也能惹人怜爱。

  荣王道:“孤最近听到些许风声……”

  裴叶顺着问下去:“什么风声?”

  荣王俊美轻蹙,清瘦不少的脸颊带着令人心碎的忧郁。

  他迟疑地抬起手,裴叶清晰看到堆叠的袖子从手腕滑落些许,露出白皙到能看到青色血管的绝对领域。

  手指迟疑着想要轻触她的脸,最后还是缓慢放下,灰色无神的眸子写着挫败。

  裴叶轻扬右眉,反问荣王道:“殿下怎么了?”

  荣王道:“……说起来,孤还不知你的容貌,想‘看看’。”

  他是个盲人,遇见裴叶之前就盲了,所谓的“看”,当然不是用眼睛看,而是用手指触摸。

  哪怕是风气开放的朝夏,也有些出格了。

  裴叶失笑:“这就是让殿下愁心的事情?”

  荣王摇头否认道:“非也,孤最近听到风声,皇兄有意收养你为养女,前往闫火罗和亲。”

  他等了许久,也没等来裴叶的异常反应。

  “先生不觉得气愤?”

  以荣王对裴叶的了解,这会儿应该跳起来放话锤爆闫火罗大王三条腿才对。

  “我早就知道了。”裴叶哦了一声,兴致极淡,“殿下不是想‘看’我的脸?”

  说着,她笑着抓起荣王方才放下的手贴在自己侧脸。

  荣王的袖子直直滑落至手肘,突如其来的冷意吹得手臂肌肤一阵战栗。

  “先、先生?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C497
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập