Tải xuống ứng dụng
49.06% 迷之森林——鸟 / Chapter 471: 劝说

Chương 471: 劝说

爱情这东西有时候感觉是并不存在的东西,你看不到,也摸不到。

  爱情在这里已经成了奢侈品,就像橱窗里的模特,只能在橱窗在瞻看,却很少人能够拥有。

  百分之百的爱情,太奢侈了。

  时光总是以惊人的速度流逝,当年与女孩擦肩而过以后,便永远没有了与对方再开口说话的机会,这是一个伤感的结尾,却是最真实的写照。

  爱就如同天边四处流浪的云朵,你看到的云,每天都会变一个样子,爱的千变万化也或许如此,当我们后来与许许多多的人擦肩而过以后,你会想要在人群里寻找一种自己想要的东西,一种熟悉的气息,可是最后你才发现,没人有会留意迎面走来的人是否神色冷漠,是否目光炽热,就如同自己当年看到那个心动女孩一样,再也不敢这样奢侈了,不去寻找什么,也不去回忆什么。

  其实,经过了这些最现实的东西以后,自己内心还是有一抹希冀,就如同自己最初相信那样,分开的人会分开,相遇的人会再相遇,当错过又重逢了,无疑是这世上最妙不可言的事情,最美妙异常的事情,多年前埋在心里的种子,在重逢的那一刹那,似乎被灌注了多年的生长之力,在心里最隐秘的土壤中生根发芽,心中的那片荒芜了的秘密花园,也因为这颗小种子的破土而出,而变得更加神秘而动人心魄,让人不禁捂住早已失落的胸口,感受着身体带来的悸动,对过往此刻有着无言以对的珍惜和感激,在微光里捂着伤口前进,终于在时光里找到了些许安慰。

  内心荒芜了的花园,也从此开始了一年四季的变化。

  当爱再次和当初有了共同的感觉,对于奢侈品的爱就又重复了一次,不过这次好像更加明白了,爱,能再相遇,几乎是很小的可能了。

  这次是这彪形大汉唤醒了对于爱的又一次审视,虽然自己没有失恋过,但是看到眼前的人,还是有种感同身受和理解的感觉,现在不是对与错的问题,而只是看爱的本身,寻找不来,也留不住。

  叶过去拿了两条纸巾来就走了,还以为我要打架呢,其实,我只是过去劝说一下,可是没等我劝说,他就哭了,随后叶又把咖啡也拿来了,他喝了几口。

  现在已经快要中午了,还没有一点想走的意思,现在店里也就剩他一个人人,我这是要化身大师,开导他一下喽!

  “那,那他是怎么和你说的?讨厌你什么?”我问到,

  “他说我不爱干净,小毛病很多,可是我改了呀!可她还这样”,这个约摸四十岁的男子说到,大概我感觉快两百斤了。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

哭笑不得

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C471
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập