Tải xuống ứng dụng
15.72% 迷之森林——鸟 / Chapter 151: 我好像在哪里见过你

Chương 151: 我好像在哪里见过你

好想腾云驾雾去自己想去的地方,瞬间就可以到达,想去花果山去看看水帘洞,吃一颗仙境的果子,去翻山越岭,漂洋过海寻求海外仙人,吃了几顿饭,竟然不知道过了多长时间,也许,自由自在的就是把所有的东西都忘掉吧!然后重新去寻找美好。

  春天的一树繁花,总会和落寞挂钩,来抒发郁闷的心情,其实,细细一想,美丽的花儿挺受委屈的,我这莫美是用来欣赏的,而不是抒发不快的,所以渐渐地就变成了看到的美好都变成了落寞,所以就真的落寞了。

  渐渐地身边的人好像都在忙着一件事,总是听说谁订婚了,谁又结婚了,于此同时谁又离婚了又结婚了,反正挺复杂的,这倒是给好(hao四声)事的人提供了谈资,评头论足,让人感觉是个小人,以自己的标准去评论好坏,着实令人讨厌。

  在成都的生活不算太快乐,也不算太忧伤,走在路上总在寻找生活中的素材开始了现实的联想,迎头默默地赶路,看着有当街说话的人就停下来听一听,看着别人高兴就笑一笑,不然还是默默赶路,如此而已。

  在成都最常去的就是书店,默默看书,成了生活里最大的安慰。有一次站着拿着书在那里看,迎面走来一个长发女孩,看样子应该比我小几岁,可是个子挺高的,她在书架前转了一圈,终于找到书架最高层那本书,旁边有梯子,可是又不好意思去拿,犹豫了一会儿才渐渐走到我这里来,

  “小哥哥,麻烦你一下,能帮我拿到那本书嘛,麻烦了”,

  我:“好的,你等一下”,用了几十秒的时间就拿了下来,因为顶层的书没有几本,所以很快地就拿了下来,我拿起放在地上的书继续看着,她并没有看书,而是盯着我看,

  “小哥哥那边有位置,怎么不去坐着看呢,走吧,我们一起去那边看书吧!”我犹豫了一下,还是跟着去了,因为她就在前面等着看着我,我要说不去感觉不好意思,就答应了。

  因为来看书的人不是很多,因为是上午,估计下午人就多了。空位置很多,我和她就坐到了对面,感觉有些奇怪,她总看着我,感觉心里怪怪的,又不知道该怎么问,所以就一直这样。

  一开始看书互不打扰,后来就因为她的一句话,开始了慢慢的聊天讲故事,

  “唉,小哥哥我好像在哪里见过你,感觉你给我的感觉好熟悉啊!”

  我:“是嘛,不会吧!你是不是感觉错了”,


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

青春你好

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C151
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập