Tải xuống ứng dụng
50.64% 老夫少年狂 / Chapter 312: 317.两个版本

Chương 312: 317.两个版本

“本小海,赶紧的,赶紧的!”唐振华兴奋地嚷嚷着,二十多岁岁的人了,却像孩子一样激动着。

  “怎么了?”本小海这样问着,但他心里早就猜到了,肯定是录音效果很好。

  陈雁飞将一盘磁带递过来,“换这个听听。”

  本小海也抑制不住心中的兴奋了,他脑海中响起了未来某个时期充斥大小店铺的促销歌曲,老板带着小姨子跑路了。

  不知道陈雁飞他们的编曲和配乐水平如何,单凭唐振华那浑厚的嗓音也应该比自己更能吸引顾客的注意力吧。

  本小海和李文彬在没有伴奏的情况,清汤寡水地唱出来的歌,要嗓音没嗓音,要节奏没节奏,还能吸引很多人过来瞧瞧,唐振华这种近似于专业级别的歌手肯定更有吸引力吧。

  本小海仔细地将磁带放入录音机中,轻轻地按下了播放键。

  然而录音机中飘出来的却是一阵如泣如诉的二胡声音,很轻柔,很凄凉,是那首著名的《梁祝》的序曲。

  本小海不由得皱了皱眉头,怎么用这个曲子来作为前奏呢?

  正当本小海沉思时,音乐中突然加进了钢琴和吉他的声音,同时一句粗犷的声音响起来,“跳楼啦!跳楼啦!”

  这又是搞的哪一出啊?曲风和刚才的二胡梁祝不一样倒也罢了,为何现在又像演小品似的?这又不是舞台剧,怎么还出来了旁白?

  本小海抬头看看陈雁飞和唐振华,他们两个正得意地笑着呢。本小海不由叹息一声,不知道这两个人葫芦里到底卖的什么药。

  他的感慨声还未落地,那些熟悉歌词突然蹦豆子似地响起来,这是RAP的节奏啊。

  不得不说,唐振华的声音很浑厚,具有一种独特的磁性。

  他的声音越来越慢,最后从RAP逐渐地变成了慢唱,竟然有了一种悲悲切切的味道。

  而同时,钢琴和吉他的声音越来越弱,二胡的声音却越来越高,唐振华的声音也越来越婉约凄凉。

  正当声音越来越低,低到快听不见的时候,录音机里又突然传来一声尖利的女声,“跳楼啦,跳楼啦,跳楼大甩卖!”

  这和一开始那粗犷的男声“跳楼啦”遥相呼应,营造出良好的悲凉气氛,也揭示出这所谓的跳楼原来是大甩卖啊。

  整首歌曲下来,竟然有种让人相信服装店老板真的带着小姨子跑路的感觉。

  曲风虽然变幻莫测,有点诡异,但不得不说,这首歌的意境已经完全出来了。

  在服装厂老板带着小姨子跑了的大背景下,服装厂工人不得不跳楼大甩卖,用这仅存的一些服装来赚取生活费。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C312
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập