Tải xuống ứng dụng
80.57% 我瓷真心甜 / Chapter 1908: 第1914章 我家小媳妇病恹恹31

Chương 1908: 第1914章 我家小媳妇病恹恹31

  楚瓷还念念着陆少臣给的糕点,陆少臣也不主动提离开的事情,青碧自然也不好多言。

  一直等到了楚瓷稍稍消化一些,该要喝药的时候。

  青碧将药汁端上来。

  楚瓷看着那碗药,浑身上下都写满了抗拒。

  小脸都是皱起来,腮帮子微微鼓着,喉咙里面似乎还冒出了警惕的一声呜咽声。

  用全身心在抗拒这碗药。

  像是在闹脾气的小奶猫一般。

  陆少臣指尖在自己拿着的那把折扇上尾部微微摩挲了一下,这么软着目光看着。

  这得亏不是自己给她喂药,不然这幅样子,谁忍心喂得下去?

  而且不是一直都没有断过草药的吗?要是每一次喝药都是这个样子,那还真是有够头疼的,小姑娘就一点没有适应过来吗?

  反正他看着这幅样子是不忍心。

  青碧忍心,青碧来。

  硬是被青碧捏着小鼻子灌进一碗药的楚瓷剁了剁自己的小脚,腮帮子鼓着,嘴里含着青碧给塞得一颗蜜饯,几乎要起来跳脚。

  因为是硬灌下去的,小姑娘眼眸之中都是涌起来生理的小泪花。

  看起来相当的可怜。

  “坏青碧。”

  然后这个可怜巴巴的小家伙就这么含着坏青碧递过来的蜜饯,含含糊糊的开口。

  然后长着小嘴,眼巴巴看着青碧手中的蜜饯,还想要。

  吃着人家给的蜜饯,骂完了人家,然后还想要人家手里的蜜饯。

  这个小姑娘真的是让人不知道该要说什么好。

  看的陆少臣只想笑。

  青碧将手中的蜜饯拿好,看着自家小姐这幅样子也是好笑的很,但还是努力的板着一张脸,将蜜饯放在一旁,抬手摇了摇手,“不行,夫人说了,昨天蜜饯吃了三个,今天只能吃一个。”

  “哎——”

  楚瓷抬手去抓她的衣服,想要耍赖,想了想侧着小脑袋,“好青碧了。”

  一有的吃,就好青碧了?

  青碧终于是忍不住的笑出声来,再也绷不住自己那张脸,抬手推了推楚瓷的肩膀,示意楚瓷还有其他人在,别这么为了一口蜜饯,没有底线的撒娇,让别人看了笑话去。

  “我是坏青碧,小姐。”推完之后,对着楚瓷期待的小目光,青碧开口,残忍的将这个事实说出来。

  楚瓷身子顿了顿,然后看着她这张脸,愤愤:“坏蛋!”

  坏蛋也没用。

  青碧笑着将手中的蜜饯端走。

  楚瓷撒娇不成,侧头转向刚才说好了给点心的那人身上,眼巴巴的看着。

  陆少臣刚才还在看戏,冷不丁楚瓷就转过视线来。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1908
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập