Tải xuống ứng dụng
76.94% 我瓷真心甜 / Chapter 1822: 第1828章 兽王他又凑上来了9

Chương 1822: 第1828章 兽王他又凑上来了9

调整自己舒服的姿势,趴好。

  翅膀大概是晾的差不多了,就在后面微微扇动着。

  带起来一阵阵小风浪。

  离墨看着有些无奈,最后慢慢开口,少年兽王的声音有些哑,带着威严和兽族独有的戾气,“离墨。”

  楚瓷点了点头,再次趴回去。

  软乎乎。

  问完名字之后,就一点反应都没有了。

  “你不觉得饿吗?”离墨看了半天,见她的翅膀一点点的舒展开来,他才是开口问着。

  小姑娘歪了歪脑袋,抱住他手指的手缩回一只来,摸了摸自己的小肚子,点了点头,“有点。”

  “那就回精灵之森去,这里没有你能吃的东西,只能饿着。”

  你个家伙坏的很,就是想要赶你的小可爱走!

  你越是让她走,她越不走。

  “就不。”

  小姑娘铿锵有力的开口。

  本来还想用自己的翅膀甩他一脸,但是想了想刚才的感觉,她眨巴眨巴眼睛,小幅度的甩了甩头,将自己金色的头发打在他指节处。

  也是一点力道都没有的。

  这是赖上了还是怎么着?

  离墨长这么大还是第一次有些头疼。

  偏偏还不能跟族内的孩子一样教育,打也打不得,碰也碰不得。

  她自己打他一下吧,居然还能翅膀疼。

  离墨这辈子就没见过这么娇贵的生物。

  他的眉头皱的越发紧,察觉到楚瓷微微松开了手上的力道,立马将手指收了回来,冷声开口,“那你就饿着。”

  说完之后转身走了,脚下轻点,三两下跳上树木高处的那装修精良的屋子。

  干脆眼不见为净。

  这么冷淡,这么凶?

  楚瓷鼓了鼓腮帮子,坐回叶片上。

  不是你凑过来要亲亲抱抱举高高的时候了?

  小心她跟着别的狗子跑了。

  知道不能跟这个完全没有记忆的冷淡家伙撒气的小姑娘鼓了鼓腮帮子,小拳头握了握。

  然后下一秒,继续趴倒摊平,晒自己的小翅膀。

  天大地大,先把自己的小翅膀晒干了事情最大。

  小精灵不紧不慢的扑闪着自己的小翅膀,身上也晾的差不多了,这才是坐起身来,摸了摸自己的小肚皮。

  的确是……饿了呢。

  而精灵一族小时候比较脆弱,一般性只能食用精灵之森独有的一种浆果。

  但是百兽森林显然并没有这个条件。

  明明是相临的森林,偏偏其中生活的各种生物完全不一样。

  楚瓷趴在叶片上翻滚了半天,最后扇动着小翅膀飞起来,一边扭着自己的小脑袋往后看着,一边活动着。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

要去修一下新文,求个票票,宝宝们安安啦

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1822
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập