Tải xuống ứng dụng
74.66% 我有一座恐怖屋 / Chapter 905: 第903章 画家的告别

Chương 905: 第903章 画家的告别

  通灵鬼校被黑发包裹在内,那场景只能用绝望两个字来形容。

  没有人能够逃离,就连鬼校的门也在害怕。

  不过让鬼校学生稍微安心的是,那些黑发并未针对他们,而是不断刺向漫天的血雨。

  天空中的血雨没有一滴是无辜的,其中散发着惊人的怨念。

  那个躲藏在血雾里的病号服,本身就像是一个传播诅咒的病原体,他被制作出来目的似乎就是为了散播恶意和恐惧。

  整座鬼校已经被黑发淹没,看着那个站在噩梦深处的女人,林思思和蒙眼男人都放弃了挣扎。

  沙哑的声音从青紫色的嘴唇中说出,蒙眼男人捂着自己的左眼,这一次他是真的瞎了:“我只是看了她一眼而已,这就是红衣之上吗?”

  “她的气息忽强忽弱,似乎突破了某种界限,我不知道一个人生前的执念要经过多少痛苦才会变成她这个样子,我想不出来,现在也做不到。”画家双手垂落:“她身上有伤,状态很不稳定,跟我在血色城市里听到的传闻不太一样,她似乎还无法控制住自己。”

  目光扫向远处坐倒在地的陈歌,画家神色更加的复杂了:“那个男人身上有我的气息,从他进入鬼校开始,我有无数种提前杀死他的方法,但每次我要动手时,心里总有一个声音在阻挠,似乎杀了他我一定会后悔。生前的执念,就是死后的心,我的心已经很久没有跳动过,他或许和门外的那个我关系很好吧。”

  “门外的你?也就是说他早就开始图谋鬼校,先找到了门外的你,拉近关系后,再利用这一点,进入鬼校后,一步步完成自己的计划!这个家伙太阴险了,如果能早点杀掉他,那个女鬼估计也不会出现。”蒙眼男人痛恨陈歌,他的左眼因为陈歌而瞎。

  “可能只是个美丽的意外吧,门外的我是一把锁,他如果带着目的接近,只会碰壁。”画家摇了摇头,垂落的手捂住了自己的胸口:“最深的绝望里,总能遇见最美的意外,我不会杀他,但是他也活不了太久。那个藏在他影子里的女人还无法控制自己。红衣之上的存在,象征着极致的怨念和邪恶,稍微渗透出一丝气息,就能让他丧失自我。”

  “你不会是想要救他吧?”蒙眼男人跟随画家时间最长,他很懂画家。

  “我们该离开了。”画家没有回答蒙眼男人的问题,他径直朝着陈歌走去。

  “我们应该还有机会,为了推开那扇门,我们做了无数的准备,画家,振作一些!”林思思抓住了画家的手臂:“你将我带到门后的时候,曾对我说过,要亲手打造属于绝望者的天堂,我们不能就此放弃。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C905
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập