Tải xuống ứng dụng
78.24% 消失的15号楼 / Chapter 489: 第二百八十三章。鬼卿的梦

Chương 489: 第二百八十三章。鬼卿的梦

冯一飞此时此刻也不知道该怎么办了,他背靠着老榕树坐下休息,顺便思考着下一步应该做些什么。

  梦境的边界已经到了,那道阻隔的墙壁也被他强制性打碎了,正常来说他也该醒了?到底是哪里出错了呢?

  难道是不能强制?不不不,从来没有听说过这种奇怪的条件。

  一会吃点啥呢?要不再去抓几条鱼吧?不行不好吃,深山老林的看看有没有野鸡吧!

  冯一飞的思绪渐渐的已经不知道飘到哪里去了,想着想着自己都感觉有点不着边际了。

  “靠,现在是想这些事的时候嘛?我到底是怎么了?绝对是被苏宇轩传染的!”

  冯一飞把手里的树枝用力的摔在了地上愤怒的说道。

  现在的他虽然说不上是方寸大乱吧,但是那种焦虑的感觉也让他的心有些倍受煎熬。

  冯一飞就这么保持着摔东西的动作大概过了有五分钟的时间,可能是想到了些什么,也可能是单纯的就是不想动。

  “救命啊,有没有完啊,我要受不了了,如果老天爷你真的有眼的话,我请你睁眼看看我好吗?不正眼看我也可以用余光啊!”

  冯一飞崩溃的双手举过头顶,那感觉就好像是在向上天祈雨一样。

  许久的沉寂,除了呼啸而过的风声之外再也没有了任何东西给与他任何的回应了。

  正当他无奈之余准备找个地方休息一下的时候,他的屁股直接坐在了一个尖刺上,看样子应该是一种植物的一部分。

  他“嗷”的一声大叫,直接捂着屁股蹦了起来,这一蹦不要紧,头直接磕在了那棵树干并不算高的榕树上。

  “duang”的一声闷响,可想而知到底是有多疼,这还真的是前后夹击,一点没有给冯一飞任何的机会。

  他抱着头蹲在地面上,心中五味杂陈却不知道可以跟谁抱怨。

  这要是在平时,鬼卿的声音绝对会神不知鬼不觉的出现在他的脑海里嘲笑他,今天他倒是有些安静呢!

  冯一飞揉着自己已经肿了一个大包的脑袋想着。

  “对啊!鬼卿!我怎么没有想到!还有他的事情呢!”

  冯一飞一拍大腿似乎是想到了些什么赶忙闭上了双眼似乎是在回忆。

  “我是什么时候来到这个梦境世界的?”

  “在我玩累了睡着之后!”

  “进入这里之后我最先看到了些什么?”

  “一个妙龄少女似乎认识鬼卿,最后含泪离开!”

  ……

  冯一飞蹲在地上自问自答的样子,让人看起来异常瘆人,不过他所说的一切却真的是真实发生的。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C489
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập