Tải xuống ứng dụng
5.31% 八零神医小媳妇 / Chapter 60: 第六十一章 发愁

Chương 60: 第六十一章 发愁

“我不去,”唐喻心抱着自己的米糠罐子,手腕都是酸了,不过还是不能停,让她去跳个什么绳,她感觉不需要,她跟着陈忠正在学五禽戏的,运动量已经够大了,就算是不跳绳,她也不会胖。

  “走嘛,走嘛……”张引弟跑过来,一把就抓住了唐喻心的袖子,结果直接就给唐喻心抓上两个油腻腻的手印子,唐喻心看着自己的衣服上面油手印,有种想要将她往地上一按爆打一顿的冲动。

  张引弟连忙收回了自己的爪子,再是稀溜了一下鼻涕。

  这幅样子,唐喻心还能说什么?

  张引弟知道自己做了不好的事情了,连忙的跑了出来,不过很快的,就把这些事情给忘记了,找别的孩子去玩了。

  唐喻心将米糠罐子放下,然后打了一盆水,将衣服脱下来,还好是夏天,身上的衣服也都是布做的。

  当唐志年回来的时候,就见女儿有模有样坐在小凳子上面洗着衣服,小脸上也是满是认真,他这个当爸爸的,又是欣慰又是心疼的,欣慰女儿的乖巧懂事,可是同样的也是心疼女儿早熟。

  像是她这么大的孩子,哪还有自己洗衣服的,可是她不但给自己的洗衣服,还要给他和志军洗衣服,现在已经洗的有模有样了。

  “爸爸,”唐喻心一见唐志年连忙的站了起来,然后一把就抱住了唐志年的腿,结果也是将唐志年的衣服给抹湿了,而唐志年自然是一点也不介意的。

  他笑呵呵的从身后拿出了一个篮子,“心心,你看,爸爸今天给别人做木工活,别人给了爸爸一些肉,爸爸给心心做肉吃好不好?”

  “好,”唐喻心笑的一双眼睛都是弯了起来,农村人条件不好,没有哪家人是天天吃肉的,肉这东西,大部分的人家也都是过年的时候才能吃了一口,就这样还都是要掖着藏着的,给这个不给那个。

  而他们家的肉,向来都是唐喻心一个人吃的。

  唐志年和唐志军两个人只要喝些肉汤就已经很满足了。

  这二两肉,其实并没有多少,炒好了之后,就是一小盘子,肥瘦相接的,也没有放多少的调料,不过,却是让几个月没有闻到肉味的人,不由的人都是咽了一下口水。

  哪怕是再不好吃,现在也都是是成了人间美味了。

  “心心,来吃肉了。”唐志年笑咪咪的将碗里的肉都是给了唐喻心,吃肉肉,长的高高的。

  唐喻心一点也不客气的端过了那些肉,就给自己的小嘴里面塞着,恩,她现在最重要的就是长大,然后再说其它的。

  五岁的孩子,还是只当一个五岁的孩子,不要犯什么傻的好。

  “对了,”唐志军再是给自己的嘴里塞了一口饭,反正不管是难吃好吃,他都是吃的稀溜稀溜的,让别人看了都是十分的有食欲。

  唐志年不时的照顾着女儿吃饭,自己到是吃的很慢,他现在一切重心都是在女儿身上,如果没有这个女儿,他现在成了什么样子,都是无人可知。

  “哥,咱们种什么好?这地都是腾出来了,外面也是越来越冷,如果要种冬天能种的菜,可能就要多是买些塑料纸了,咱们钱怕是不够了。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C60
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập