Tải xuống ứng dụng
18.24% 明朝败家子 / Chapter 330: 第三百三十章:专治不服

Chương 330: 第三百三十章:专治不服

  沈傲吓尿了。

  亲眼看着那两个少年郎命人插了个木桩子,接着将那个被打得半死不活的人,如稻草人一般的挂起来。

  而后其中一个少年手持着鞭子,开始对捆在木桩上的人狠狠的抽打。

  那人顿时被打得皮开肉绽,拼命的哀嚎。

  好了半响,小朱秀才终于打累了,另一边的人便体恤他道:“殿下,你累了就歇歇,臣来,臣来试试看。”

  接过了鞭子,又是一阵猛抽。

  到了后来,那人已是奄奄一息,连呼救和哀嚎的声音也渐渐弱了下去。

  小朱秀才这才扶了扶自己的纶巾,斯斯文文的拍了手,口里还在逼逼叨叨的道:“好话说尽,你偏不听,竟还敢跑,真是讨厌!”

  方继藩气喘吁吁的,手脖子疼,扭了扭手脖子,口里呵着气,他也很生气,学生逃跑,这是对老师的侮辱啊,士可杀不可辱!

  于是他边扭动着手脖子边气呼呼的道:“吏部一个主事的儿子,真是不知天高地厚,多打打就老实了。”

  小朱秀才又扶了扶要摔下来的纶巾,抬头看天:“其实打了也未必老实,这一点,本秀才也很有经验,不过打了心里痛快,这是真的,不打不成器,这句话,本秀才算明白了,这书院办得好,本秀才很喜欢,教书育人,真是一件痛快的事啊。”

  二人肩并着肩,也懒得管身后那生员的死活了,徐步扬长而去。

  似乎一丁点都不计较丝毫的后果。

  这意思有点是,如果死了,那就死了便是,很在乎你的死活吗?

  二人走得很干脆,留下了无数个浑身发冷的沈傲。

  沈傲的牙关颤得厉害,甚至后背也被冒出的冷汗湿透了。

  在老家时,他是何等人,谁见了他,不得眉开眼笑?他是想要如何就如何!

  而现在……

  他手里死死地捏着丙丁号的号牌,突然不再吭半句话了,乖乖的往棚子里溜了。

  只是进了这棚子,却是有一股怪味。

  沈傲蹑手蹑脚的,生怕沾着一点污迹,里头有一户人家,他们也带着几分畏惧地看着他。

  沈傲瞪了他们一眼。

  这户人家一个年长的汉子,一个带着破絮虎头帽的小子,还有一个老妪,似是有些病了,躺在稻杆铺的被里。

  “小人……给公子……”

  “别挨我。”沈傲警惕地看着他们,面容甚是疏远冷淡。

  似这样的贱民,他平时是难触碰的,他可是流连秦淮的公子哥,何等的身份,家里的下人,都不会是这样的衣衫褴褛。

  最重要的是,沈傲很嫌弃这一家人身上的馊味,臭烘烘的,讨厌极了。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C330
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập