Tải xuống ứng dụng
40.68% 黄泉小饭馆 / Chapter 107: 第一百零七章 孤家寡人

Chương 107: 第一百零七章 孤家寡人

阎王下令不准听信谣言,可大家已经被恐惧冲昏了头脑,不敢明着做什么,只敢搞小动作。

  这几天我的小饭馆一直不安宁,很多鬼差打着吃饭的旗子,一直朝我的小饭馆里看,因此也被我轰出去好几次。

  后来,他们晚上来小饭馆,扒着窗子偷看的,上房揭瓦的,苍北也发现了不对劲,问了我好几次,我没有告诉他真相,但也不堪其扰。

  黑白无常知道后,拔除了小饭馆四周的彼岸花,给我围了高高的栅栏。

  最后吃饭的鬼差少了,我的小饭馆再也没有像往日那么热闹过。

  那日我正在窗前发呆,孟婆婆突然来了。

  “夙白妹妹,你的事情我都听说了,苍北是个好孩子,等这阵子过去,咱们一起去人间把他找回来。”

  我没说话抱住孟婆婆,只觉得心累。

  “你也别难过,元昆神君不会得意太久,很快就能见到苍北了。”

  我很想把苍北没有走的事情告诉孟婆婆,最后忍住没有说,孟婆婆年龄大了,还是不要牵扯到她。

  孟婆婆安慰了我一会儿,就去了奈何桥熬汤。

  我闲来无事,做好饭给苍北送了过去,他已经在房间里待了半个月之久。

  “苍北,过来吃饭。”

  苍北依旧背对着我,头发稍显凌乱,听到我的声音,慢慢坐了起来。

  我看到苍北瞬间吓了一跳,他眼神不再清亮,面容沧桑,脸上还有胡茬。

  “苍北,你……”

  苍北声音更加沙哑,“没事。”

  “要不……”我也不知要不要让苍北走,我怕他走了我找不到。

  苍北抬眼看了我一下,什么也没有说,机械的拿着筷子吃饭。

  “我放你走。”

  苍北停了一下,又继续吃饭。

  “我说真的,你现在不能出现,呆在这里又太闷,还是……走吧。”

  “那你怎么办?”

  “我去人间找你。”

  “好。”

  听到苍北答应,我心里很不是滋味,他真的要走了吗?

  “他走了你就找不到他了。”窥命帛的声音又出现了。

  说的对!

  “等等,苍北,你先待着,再忍一忍。”

  苍北的眼睛瞬间暗淡下来,很快吃完饭,把碗筷收拾好,放在了桌子上。

  我心脏闷痛,但还是狠下心来,将碗筷带了出去。

  刚来到后厨,花衍就来了。

  “苍北走了?有没有说他什么时候再来?”

  “没有说。”

  “那他有没有什么话留给我?”

  “有,他说过一段时间就来看你。”


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C107
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập