Tải xuống ứng dụng
14.26% 那片花儿正好 / Chapter 117: 第一百一十七章

Chương 117: 第一百一十七章

第一百一十七章

  林旭阳收养戴小君的事情很快就在石花村传开了。

  大家得知这个消息的时候也非常的震惊,石花村村民们本就不是什么穷凶极恶或者心思深沉的人群,大多数人还是很朴实的。

  至于之前林旭阳的态度前后的转变也刚好印证了这一点,他们不擅长伪装,有什么心思全都写在了脸上。

  在认识到自己的错误之后,他们也非常积极的弥补自己的错误。

  这也是林旭阳为什么会选择继续留下来的原因。

  他觉得一个人犯错不可怕,可怕的是错而不知,或者知错不改。

  自从石湖村回来之后林旭阳很明显感觉到村民们对他态度的转变,虽然那个时候他对他们之前的态度耿耿于怀,但是他还是能感觉到村民们对自己开始出于真心的接纳。

  最后林旭阳原谅了村民们之前的行为,同时他也下定决心一定要让石花村的每一个村民都真心的接纳他,把他当做自己人,而不是那个外人村支书。

  就当林旭阳和戴小君忙着收拾他们的新家时,他的“英勇事迹”已经让村民们对他再次刮目相看。

  村民们除了觉得林旭阳有点“傻”之外剩下的就是一丝丝的愧疚了,怀着这一丝丝的愧疚,村民们不约而同的回家准备了一点点心意,准备给林旭阳和戴小君。

  “旭阳,你们在家啊,来这是婶儿的一点心意,你拿着啊,我们都知道了你要收养小君的事,小君家没有粮食了,这些你先收着,要是没了在和婶儿说。”村里面一位大婶拿着几斤米来看望林旭阳和戴小君。

  林旭阳没有想到村里面的人这么快就知道了自己收养小君的事。

  面对大婶儿的大米和一番质朴却有温暖的话林旭阳没有推辞。

  大婶儿走后陆陆续续的村里面的其他村民也拿着自己的心意来看望这个村里的新家庭。

  面对村民们的心意林旭阳没有推辞,他知道这是村里面的一些约定俗成的习俗,他默默记下村民们的善意。

  “小君,你快过来。”林旭阳对着正在收拾屋子的戴小君招手。

  “旭阳哥哥。”戴小君小声的叫了一声林旭阳。

  “小君,你看到了吗,这些都是村里面的叔叔婶婶给咱们的,咱们晚上有饭吃了,不用饿肚子了。”林旭阳希望从现在开始就让戴小君知道何为感恩。

  “嗯。”戴小君同样只是轻轻的嗯了一声。

  “小君,你看大家对我们多好啊,所以我们要记得叔叔婶婶们对我们的好,然后有一天我们好好感谢他们。”

  从来没有和小孩接触过的林旭阳不知道该怎么教育孩子,只能用他觉得最好的方式摸索前进。

  “好不好?”林旭阳又问了一遍。

  “好。”

  “小君真乖,那咱们接着收拾吧,一会儿晚上我们吃好吃的。”林旭阳觉得他的任务还很艰巨,因为他发现戴小君现在话太少了,基本上都是他问三句她回一个字这样。

  林旭阳开始担心戴小君母亲的去世会不会给戴小君带来了心理创伤。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C117
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập