Tải xuống ứng dụng
14.58% 迷之森林——鸟 / Chapter 140: 路要怎么走?才不会空空如也

Chương 140: 路要怎么走?才不会空空如也

“如果当时考研,我现在是不是就不会这样子了,每天按点上下班,太无聊了,吃饭的时间不固定,有时是没完没了的加班,比别人付出更多,却没看到有什么回报,你说生活是不是再一次欺骗了我”,刚走进咖啡厅,我那朋友跑过来,拉着我就说了一些这样子的话,我开始不解,不过一听到生活也就豁然开朗了。

  其实,细细想想这句话,除了对过去充满了抱怨,你并没有做什么,反而是在欺负自己。

  我们都有着自己一种理想的生活,却在过着另一种令自己厌烦的生活。突然就发现你一直被生活欺骗着,自己的理想生活,长时间没有实现也许就忘了,忘记了最初的目的,过程中又被其他的东西吸引,从而走向一条大多数人的路,最后是自己迷失了,还要责怪自己,是不是太欺负自己了,如果当时我们哪怕有一点的念头坚持下去,也许现在已经是别人看不到的风景了,一切都发生在不知不觉中,如此而已。

  不知道从什么时候开始,我发现自己变得多愁善感了,不再是以前那个没心没肺、不顾一切的自己了;

  不知道从什么时候开始,我发现自己在想未来的自己是什么样子,而不是只知道过了今天不去想明天;

  不知道从什么时候开始,我发现自己喜欢一个人静静地想事情,不喜欢那么无私的分享了,而不再光顾喧闹的场所。渐渐地,我发现自己变了。

  自己陷入了一场苦恼的幻空,无论去哪里都是错误的,只有自己平静下来,抛开所有的欲望,才会找到真的自己。

  “师哥,你的大学时光是怎么过去的”,毕业的前几天,不断地有新的学弟学妹这样问我,我不好意思地说:“不要放纵自己,努力珍惜所拥有的美好时光就好”,

  “谢谢,师哥”,就跑远了,其实,看着他跑走的背影,看着有点落寞,我还想补充强调一句:“一切靠自己”。

  不得不说现世就是现世,就是大多数人都经历过的:一开始上大学的时候,觉得新奇性十足,一切都充满了动力和耐心,可是没过一段时间你就会厌烦,抱怨课程又多又无聊,总想跑出去,看看人家有多自由,这是我们大多数人都有的情况,似乎无法避免。

  我们都经历过忧伤春秋的大学时光,我很不好意思地承认,大学前两年的时光,基本上被我浪费在了睡觉、聊天和胡思乱想上了。温馨的大学座谈时光,这种谈天说地地情景,固然开启了年少的我对社会、爱情、人生的认识,但也是在浪费时间,不得不承认真的是浪费时间。

  终于我开始思考未来的自己是怎样的,却得不出答案。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

希望能帮到大家。

next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C140
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập