Tải xuống ứng dụng
8.91% 职称二 / Chapter 42: (四十一) 梦想

Chương 42: (四十一) 梦想

人生的美好意义在于:除了现实还有回忆.

  现实这世界是个真真的世界,它能给予人们看得见,摸得着的极其真切的东西,但是情况是:现实让人很多时候具有很多的无奈。好在人们除了生活在现实以外,也还有很美好的回忆在支撑着人们的生活。而且,对过去的最美最好的回忆,虽然可能已经恍如隔世,但记忆却如同近在眼前。

  回忆这个东西也真奇了怪了,它竟然有过滤之功能。大浪淘沙,淘去的是沙子,留下的是金沙;记忆流淌,流走的是悲伤和愤怒,留下的美好和友谊。

  虽然现实对张文学不薄。你看:张文学考上了当时中学生都梦寐以求的师范学校;师范毕业以后被分配当了人民教师;补发了工资;又刚买了一辆暂新的自行车。但是就在张文学仍然沉浸在对过去的美好回忆中了。

  而且张文学沉浸在当时姐姐生完宝宝以后,张文学帮助给外甥起名字的那一段时光,不知道是张文学是重新温习自己的得意之作,还是感觉到自己的外甥特别的可爱,反正张文学当时一边注视着自己的暂新的自行车,一边就喊起了外甥的名字:

  “小河,小河!”

  恰巧这时候,正好张文学的爸爸张泰斗正在领着胡小河马上要进入张文学的家。

  可是,还没有进大门,张泰斗和小河就听到小河的舅舅就已经大声地喊着小河的名字。

  张泰斗就纳闷了:这孩子,没见面就大喊起小河的名字,这不是平常温文尔雅的文学的作风呀.

  张文学是个懂事的孩子,从来都不相隔很远就大声喊人,从来都是走过去,轻言细语地称呼人,说事情,一直都是不温不火,不急不躁的。

  这次,张文学还真是奇了怪了!

  但是,张泰斗细细一想,也没有什么呀,可能是听到自己咳嗽的动静了,也可能根据时间估计也快来了呀,也可能就是:

  “巧儿的娘偶遇到巧儿的爹——碰巧了吧。”

  但是,才五岁多的胡小河可就关不了这么多了,一听舅舅喊他的名字,就一边张脱开他姥爷的手,立即向身在自行车旁边站着,但是魂已经飞走的舅舅身边跑去,一边大声地回答舅舅的喊话:

  “哎,舅舅,我来了!”

  并且问道:“是不是用你的车带我去“风”啊?”

  胡小河听以前说过舅舅带他去坐自行车去兜风,但是胡小河太小,不理解也不会说兜风,就直接说风了。

  这时,听到了胡小河的说话声,张文学才从当时的回忆中走了出来。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C42
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập