Tải xuống ứng dụng
51.53% 第99次离婚 / Chapter 1190: 第1213章:我要吃冰淇淋

Chương 1190: 第1213章:我要吃冰淇淋

只是,欧铭却是坐在原位上,巍然不动。

  余里里站在他对面,居高临下看着他。

  面前的这个男人,穿着跟他格格不入的长款羽绒服,单手被挂在了脖子上,唇线紧抿看起来板正严肃。

  此刻,似是听到了余里里的话,面上更是变得紧绷起来。

  “我饿。”欧铭板着脸,吐出这两个字。

  “那就吃。”余里里坐下来,看着面前的这个男人,却是一点想上去喂他的意思都没有,“我就等你十分钟。”

  “很赶时间?”

  “是啊!”余里里睁着眼睛说大话。

  “那不吃了,走吧。”欧铭说着,就已经站了起来,手摸索着走出座位。

  余里里见此,心中一惊,忙道:“你不是还没吃饱吗?”

  “你不是赶时间吗?”欧铭反问。

  “我赶我的时间,你吃你的饭,这不冲突吧?”

  欧铭听言,坦然自若说道:“你没时间喂我吃饭,我自己吃不到。”

  余里里:“……”

  居然还挺理直气壮!

  就该是她喂他吃?

  就该是她欠他的?

  余里里气笑了,“姓欧的,你怎么这么不要脸呢?”

  欧铭听言,不接这个话茬,问道:“走吧。”

  余里里听言,看了一眼桌子上那精致色香味俱全的饭菜,惋惜道:“这么多菜,一筷子都没动过,太浪费了!”

  欧铭的脚步停驻下来,转头,正面对上余里里的脸。

  面前这男人的瞳仁,空洞没有焦距,茫茫然没有什么光彩。

  但是莫名的,余里里面对他的眼,反而觉得有些心虚了。

  明明知道他看不到,却是有种被看透了的感觉。

  心中一恼,余里里一屁股坐下来,就自己拿起筷子来,夹起一筷子菜放在了自己的碗里,一边吃着一边含糊道:“死混蛋,害我点了那么多东西白浪费了!”

  余里里埋头苦干,就在她看不见的地方,欧铭的唇角悄然一扬,然,转瞬即逝,不留半点痕迹。

  欧铭摸索着重新坐了下来,静静坐着。

  余里里见此,更是要被这家伙给气疯了。

  上前去,粗鲁地将他的手抓起来,往他手心里塞了一个勺子。

  接着,就给他夹了几筷子菜放到他碗里,道:“自己吃!”

  欧铭将勺子放到一边,摊开手心,声音镇定道:“我要筷子。”

  余里里用力一咬牙,接着就将筷子抄起来,恶狠狠塞到了他的手里。

  欧铭慢条斯理吃着碗里的菜,动作缓慢,但是筷子也没有扑空过。

  这么一吃,就是十几分钟。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1190
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập