Tải xuống ứng dụng
67.83% 渡魂灵 / Chapter 464: 第一百八十一章

Chương 464: 第一百八十一章

目送着林欢离开,花容同李嬷嬷相视一笑,“看着欢儿和周斐然,想来是今年最为开心的一件事了。”

  李嬷嬷笑而不语。

  林欢回了宫殿,被小环缠着询问今天的趣事,林欢也不恼,欢欢喜喜的将满心珍藏的欢乐一股脑的抛出来,这种欢喜,久违的,让人藏不住,忍不住想同别人说。

  说道,久违迟来的欢乐。

  一鼓作气讲完了,小环得到满足,林欢也满足了,方才准备就寝。

  趴在床上,窗户落了一地零碎的清明,斑驳着,明亮着,一块一块的,如同破碎的铜镜,却映着地面的清冷。

  看着,看着,便睡不着了。

  脑海里全是一日的欢喜,往昔,想都不敢想的景象。

  周斐然并不是一个闷葫芦,只不过不善言辞,有些笨拙,但又格外的认真,甚至带她去每一个地方都做好了攻略,准备好了介绍的话。

  许是太过认真的缘故,说着,说着,就像是照本宣科一样,有些刻板,不过,她喜欢。

  如今想来,套圈幼稚的周斐然,马场上英姿飒爽的周斐然,登楼远眺的周斐然,带她策马奔腾的周斐然......

  似乎没有一个不是她喜欢的模样。

  偏偏就那么巧。

  偏偏生了一副她喜欢的模样。

  林欢拉扯着胸前轻薄的纱褥,露出女儿家的娇羞,红了一张脸,满目的柔情生生的将一地清冷都变得炙热起来。

  是欢喜的感觉。

  热烈,奔放,无所顾忌。

  想起晚上的场景,林欢低低的笑出声,露出一排皓齿来,幸亏小环去睡了,若是在门口候着,听到里头悉悉索索的笑声,怕是要吓一跳,不知还以为小姐中邪了呢!

  那是天昏沉的时候,西边的霞云晕满整片苍穹,是瑰丽色,红的耀眼灼目,从红彤彤的日头里迸发喷薄而出,朝着四周渲染开来,成了一副画。

  世间颜料都做不出来的一幅画。

  有窒息的美。

  周斐然在前头走着,忽然停下步子,转身问,“出城吗?”

  林欢愣了几秒,“怎么突然要出城,出城干什么?”

  周斐然故意面无表情的回,“有事。”

  林欢好奇,追问,“什么事?非要出城?天色已经渐晚了。”

  周斐然躲避开林欢的目光,似乎对于说谎没有太多的把握,索性一语定音,“有事,你在这等着,我去骑马。”

  林欢皱了下眉,还没来及的继续问,便瞧见周斐然风卷残云般忽的跑了出去,震惊片刻,小小的“哦”了一声,便乖巧的站在原地等候。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C464
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập