Tải xuống ứng dụng
78.23% 朕又不想当皇帝 / Chapter 460: 460、期望

Chương 460: 460、期望

谭飞望着他逐渐远去的背影,打了个哈欠后,领着两名侍卫直接进府里了。

  守在了王妃厢房的门口,随时等候王爷的吩咐。

  入夜。

  寒风乍起,屋里的灯火摇曳。

  林逸见怀里孩子的眼神全部放在油灯上,打趣道,“这越长越机灵了,眼睛全睁开了,唯一不好就是大晚上磨人,还不肯睡觉。”

  明月笑着道,“郡主睡了一天了,刚才还在睡呢,这边听见你说话的声音,眼睛一下子就睁开了,放在平时肯定要哭两嗓子的,今天居然没哭,还笑的开心呢。”

  林逸感慨道,“你在孤儿院待过,你应该知道孩子虽然一天睡七八个时辰,但是每一次的睡眠时长都不会超过两个时辰。

  随着年龄越大,她们睡眠的时间就越短。”

  明月道,“王爷英明。”

  林逸接着道,“对婴儿来说,她们是没有黑天与白夜这个概念的,缺乏自主入睡的能力,你们就需要一些耐心,抱着怀里哄着睡,不然等孩子哭到绝望,崩溃,苦累了入睡,是非常残忍的一件事。

  帮助她去建立这个白昼的意识,比如等早上太阳升起来的时候,可以把窗户打开,让她感受一下阳光。”

  明月赶忙道,“王爷放心,奴婢都哄着呢,不敢有丝毫怠慢。”

  胡妙仪忍不住道,“王爷多虑了,明月和紫霞姑娘尽心尽力,臣妾心中是说不尽的感激。”

  自从进和王府那天开始,她就意识到了明月和紫霞的不同。

  她敢对着和王爷怒目而视,但是从来没有胆量招惹脸上笑着,骨子里透漏着冷意的明月和紫霞。

  这二人不会像和王爷这么好说话。

  和王爷的嘴上都是“女权”、“妇女权利”,但是实际上却是“怜香惜玉”,只要遇到女人,不管环肥燕瘦,都是非常的和气。

  特别是最近这些日子里,她从二女的眉宇间发现了一些什么,说不定将来会与自己平起平坐呢。

  她现在是有孩子的人了,不为自己打算,也得为孩子打算,不能再随便得罪人。

  “如此便好。”

  林逸赞赏的看了一眼胡妙仪,这娘们突然转性了?

  居然开始欣赏别人的优点了?

  明月见胡妙仪夸赞自己,脸上一下子就笑开了,难得的舒展出眉头,对着胡妙仪道,“能伺候娘娘是咱们这些做奴婢的福气,娘娘这么客气,倒是折煞奴婢了。”

  如果不是碍于尊卑有别,碍于和王爷!

  她与紫霞是绝对不会看得起胡妙仪这个女人的!

  更何况还是个目中无人,一点都不讨喜的主!

  今天突然开窍,让她有点诧异。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C460
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập