Tải xuống ứng dụng
27.21% 朕又不想当皇帝 / Chapter 160: 160、阿育国

Chương 160: 160、阿育国

林逸道,“该回去的时候还是要回去的。”

  两世为人,能让他牵挂的不多。

  老娘和妹妹大概是最让他牵肠挂肚的了。

  “奴婢明白。”

  明月站在林逸身后,洁白的面颊在月光底下闪闪发光。

  百无聊赖中,林逸又信步走到了洪应的房门口。

  大门紧闭,屋里漆黑一片。

  林逸掀开台阶上的木质餐盒,里面的饭食还在那放着,未曾动过。

  “凉了,”

  林逸又忘了一眼厢房,对身后的明月道,“对厨房说一声,安排人来守着,让他吃热一点的东西。”

  明月应了好,转身就走了。

  小喜子不知不觉中从黑暗里钻出来,紧随在林逸的身后,直到林逸进屋歇息,才再次回到洪应的厢房外。

  白云城太阳最毒辣的时候,正是一天的正午。

  连本地人都不敢在这个时辰轻易出门,更别提外地来的客商了,他们早就听闻过这太阳的厉害,一旦中暑,说不准就能送了命。

  他们轻易都不会拿自己的性命开玩笑的。

  但是这一天不一样。

  白云城的青壮从布政司衙门开始,排了足有半里地,其中还有不少躲在河里或者阴凉底下的。

  布政司衙门正在登记募兵。

  好长时间没吃过肉的,现在一到晚上眼睛就冒绿光。

  听说进了民兵队有肉吃,而且遇到打仗,还有钱赚,许多人早早地就赶了过来。

  虽然是强制兵役,但是进民兵队也是有要求的,不是想进就能进。

  首先,有功夫的优先,其次是检查身体,无病无残疾的才能进。

  检查通过的,拿了木牌欢天喜地,没通过的,垂头丧气。

  这让过来瞧热闹的客商纳罕不已。

  这三和果然与别处不一样,居然还有争着当兵的!

  而且,其中居然还有女子。

  女子不做强制要求,全凭自愿,但是也都抢着来!

  实在令他们想不到。

  在别处,为了躲徭役、兵役,恨不得举家搬迁,躲进深山之中!

  满脸大汗的将屠户也挤在人群中,一边抹汗,一边骂道,“顶你个肺啊!

  挤什么挤!

  不能慢慢来啊!”

  还没拿到三和户贴,只能在边上树荫底下瞧热闹的猪肉荣一脸鄙夷的道,“你不知道啊?

  这民兵的名额是有限的!

  招满一万人就不招了。

  脚快有,脚慢无。”

  “要你说!”

  将屠户要不是考虑打不过猪肉荣,非上去拼了不可。

  什么仇什么怨,天天针对他!

  他现在就急切的盼着自己闺女将桢赶紧入了四品。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C160
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập