Tải xuống ứng dụng
24.65% 朕又不想当皇帝 / Chapter 145: 145、租船

Chương 145: 145、租船

“王爷,放烟花了!”

  余小时突然放声大喊道。

  “放!”

  林逸也跟着大声道,“放他个百十两银子的,老子也不是差钱的人!”

  不一会儿,十个侍卫一起点燃烟花。

  一时间西江两岸,一片璀璨。

  在府里,林逸都能听见两岸络绎不绝的欢呼声。

  这年头的夜生活实在是太乏味了,但凡想丰富一点的,都是需要花钱的。

  花钱都是不可能花钱的。

  好不容易有个免费凑热闹的事情,都是要出来瞧瞧的。

  大家喜欢围观,不光是出于本性,更多是因为穷极无聊。

  林逸坐在树下,一边喝葡萄酒,一边看烟花。

  等听不见外面的吵闹声,咿咿呀呀的戏声,一瓶酒也喝的干干净净。

  打着哈欠,躺床上就睡着了。

  可天不亮,便被一阵嘿嘿哈哈,以及不绝于耳的破空声给吵醒了。

  “王爷,您醒了。”

  明月替着林逸准备毛巾、水、盐做洗漱。

  林逸胡乱的洗完后,打着哈欠,半睁着眼睛吃早饭,不适还朝着在院子里练武的余小时瞧上一眼。

  想去骂两句,但是又不落忍。

  情窦初开的孩子,就是这么回事。

  自从和王府多了一个谭喜子。

  向来浑浑噩噩的余小时,修习武功更加勤奋了。

  虽然他呆呆的,但是他在乎一个人比任何人都更纯粹。

  他见不得洪安围着谭喜子转。

  他就是不服气!

  憋着一口气,一定要想办法打败七品巅峰的谭喜子!

  每日除了吃饭就是修炼。

  林逸看到他这样子不知道是该欣慰还是同情。

  为情所困的可怜孩子啊。

  你吃得哪门子醋,也不仔细想想,谭喜子这样子的人,能娶得了老婆吗?

  无非就是师兄师妹情深,或者少年心性,能凑一起玩耍。

  刚吃好早饭,已经兼任和王府门子的谭喜子突然跑进来道,“王爷,田世友来了。”

  “让他进来吧,”林逸笑着道,“难道是送钱过来的?”

  谭喜子道,“王爷,他是空着手的。”

  “空手?”

  林逸皱眉道,“那来做什么?”

  “那.....”

  “让他进来吧。”

  林逸摆摆手道。

  不一会儿,谭喜子领着田世友进来。

  田世友跪下道,“参见王爷,王爷千岁千千岁。”

  林逸不耐烦道,“有事说事。”

  田世友道,“王爷,在下遇到一件奇怪的事情,特来向王爷禀报。”

  “什么事情?”

  林逸抱着茶杯问。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C145
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập