Tải xuống ứng dụng
94.27% 时光里故事中 / Chapter 313: 第七十四章 生活

Chương 313: 第七十四章 生活

电话里,于梓晴说道:“家里新打的小米,爸妈让我们拿一些回来,东西太沉拿不动嘛。”

  我有些汗颜,“你这是去照顾妈,还是干指头蘸盐去了……”

  下班回家,给老妈说于梓晴下周回来,到时给你拿点米,自家的粮食。

  这段时间,老妈每天帮忙接送可可,以至于小人跟老妈关系很近,老妈说:“行,小晴没说她妈现在怎样?”

  我说好着嘞,要不怎么能回来。

  排了14号休假,这天一大早,闹钟把我叫醒,洗漱完看了眼还在床上睡觉的孩子,我对客厅里老妈说道:“我去接于梓晴了,等会你送完可可,来家里等一下。”

  老妈应了一声,开门乘电梯下楼,看了眼东方露头的太阳,我打了个哈欠,一早天儿就是凉爽。

  火车站出站口,看着人来人往的旅客,不分昼夜,人流最大的莫过于火车站和医院,找了个合适的地方,我看了眼大屏幕的信息,火车到站了。

  不时接到于梓晴和姐姐,我接过两兜沉甸甸的袋子,笑着说:“姐,你也不拦着点于梓晴,这也太实在了吧,这么多东西。”

  眼前一花,脑门被拍了一下,于梓晴说想啥呢,那一兜是姐姐的,赶紧回家,快饿死我了。

  路上问于梓晴,她说妈被接回家里,基本上我们就没怎么管,多是爸悉心照顾,现在妈心情好的很,能下地走路,用不了仨月,正常行走没什么问题。

  我笑着回应,“那就好。”

  二老一直是焦不离孟、孟不离焦,丈母娘心情愉悦,这对伤口的愈合有很大帮助。

  回到家,老妈跟于梓晴聊了一番,于梓晴拿了一个袋子,给老妈分了些小米,说:“妈,中午在家吃饭吧。”

  老妈摆摆手,“有一阵没回家了,回凤八看一看,有事打电话,我走了。”

  老妈提着袋子离开,我把于梓晴抱到腿上,说道:“老妈还是明事理,怎么地,现在咋弄?”

  于梓晴火辣辣的看着我,在脸上浅吻一下,做了一晚上火车,让我先去洗个澡。

  一番夫妻之事,于梓晴勾着我的脖子,说:“老公,经历去年姥姥病逝,今年我妈又出事故,我想让咱们的日子,相互间好好经营。”

  我挑了挑眉,于梓晴继续说道:“看到爸对妈的照顾,我怕咱们像去年那样,一直吵架的日子我受不了。”

  浅啄她一下,我说:“不会的媳妇,七年之痒都过去一年多,那样的日子我也不想过,太伤人心。”

  吵架,是让双方产生分裂的根本原因,去年的往事历历在目,现在想想,都觉得头疼。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C313
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập