Tải xuống ứng dụng
88.64% 我瓷真心甜 / Chapter 2099: 第2105章 我是镇宅的吉祥物9

Chương 2099: 第2105章 我是镇宅的吉祥物9

就见这人从门外进来。

  脚步有些快。

  见到楚瓷正捏着自己的小帕子,擦嘴。

  他忍不住笑了笑。

  直接上前。

  将小姑娘又是给抱了起来。

  想要往自己肩头上放。

  都多大了?!

  还往肩膀上放?

  自己不嫌沉是不是?

  楚瓷抬手推了推他。

  “放我下来,你怎么还把我往肩膀上放?”

  这个毛病得改改。

  你以为你比她大几岁?

  小姑娘瞪圆了自己一双眼眸。

  天气入秋。

  已经有些凉。

  小姑娘穿着红色缎子裁成的小衣。

  领口袖口滚着金色的花纹边边。

  微微鼓着腮帮子。

  努力反转过身子来。

  双手撑在他肩膀上。

  想要下来。

  长不高是一回事。

  每天回来都被举高高是另一回事。

  卫舒哈哈笑了两声。

  看着楚瓷那一本认真的小脸上露出这种不满的表情。

  也是卫舒每天的恶趣味之一。

  “要不要出去玩?”

  他眼底带着点说不出的情绪。

  还是笑着开口。

  带着点深意。

  “去哪里玩?”

  楚瓷是稍稍有些好奇的。

  毕竟来到了这个位面之后。

  她就没有出去过。

  一直在养身子。

  见楚瓷意动。

  卫舒也不多问。

  旁边有卫老夫人派来日常负责照顾楚瓷的人。

  还没说两句话呢。

  见卫舒抱着人就想走。

  她忍不住的跟了两步。

  “小少爷,您这是带楚小姐去哪里?”

  那人大概三十多岁。

  往前走了两步。

  下意识的开口拦了拦。

  卫舒只是笑了笑。

  继续抱着楚瓷往外走。

  “苏姨,就带着她出去看看,你可先别去告我的状。”

  苏姨脚步顿住。

  看着两人快步走出去。

  忍不住的轻啧了一声。

  有点头疼的敲了敲自己的额头。

  这小少爷向来有自己的想法。

  连老夫人都管不住。

  她又能说点什么?

  这么闲着。

  她还是往前院走去。

  当然了。

  听到了卫舒的话是一回事。

  去说不说又是另外一回事了。

  把还不到十岁的小姑娘带回去玩。

  黑灯瞎华的,也没有什么庙会。

  想想以前他晚上出去的那些场所。

  啧啧。

  她也不瞎猜测。

  就是如实汇报而已。

  苏姨想到这里,带着温和的笑意,点了点头。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

安安

next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C2099
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập