Tải xuống ứng dụng
12.23% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 111: 【57】月光白

Chương 111: 【57】月光白

似乎是不相信她会做出些什么让自己好过的事情。

  陆枚雪了然的挑了下眉,嘴角勾起:“当然,是有条件的,两个人你只能打给一个,只有一分钟时间。”

  她看了看双手被架起的楚怜,视线重点落到了那条受伤的手臂上,语气中含上了警告:“要是敢透露丝毫这里的事,你就等着他们遭殃吧。”

  陆枚雪一个视线,竟真的让那两个人放开了他。

  手臂还在火辣辣的疼,楚怜捏了捏好不容易才拿到的电话,忐忑不安的看了眼陆枚雪。

  “打啊。”陆枚雪讥诮的笑着,恶意满满:“不打就永远别打了。”

  楚怜瘦弱的身子颤了颤,慢慢把自己缩到一个角落里蜷缩起来,成了一个小小的团子。

  几乎是没有任何的停顿,他打给了苏希维。

  听着等待接通的嘟嘟声,水汪汪的琥珀色眼眸毫无预兆的积蓄起了水汽。

  电话接通,温文尔雅的男声传来。

  “小怜?”

  苏希维推开了助理递上来的资料,给导师打了个手势之后,从实验室里出来,眉眼间都有着些暖色。

  他推了推护目镜,轻笑起来:“怎么想着现在给我打电话了?”

  “哥.......”楚怜只喊了一声,便再也止不住眼泪:“这么久了你都没有想过我吗?”

  他哭的真的很小声,隔着电话甚至都听不出来,强忍着的呼吸让胸腔闷闷的疼。

  “嗯?”

  苏希维想说前两天不是才联系过吗?

  但转念一想,该是生气他没有履行诺言给他买蛋糕了。

  前段时间因为竞选入学校实验室的原因耽搁了一些日子,好不容易忙完了,接着又来了一个研究课题。

  苏希维这些天忙的脚不沾地的,等回过神一看,楚怜的生日已经过了。

  他打电话过去和他说的时候,还有些忐忑,结果楚怜一如既往的懂事,和他说没关系。

  现在想来,肯定还是有些不开心的。

  苏希维愧疚的叹了一口气,言辞恳切:“对不起啊小怜,你十七岁的生日我没赶上,等你十八岁的时候,我一定会回来给你过生日的,相信哥哥好吗?”

  十八岁,明年啊……

  楚怜的右臂缓缓的渗着血,他的余光瞟到了不知何时站到门口的陆戎,低眸在陆枚雪的冷视下甜美的勾起了嘴角。

  “好啊,我相信希维哥哥。”

  灿烂的笑颜下是眼中闪烁的泪光,楚怜给自己擦了擦眼泪,嘴角的弧度裂的更大:“不过,哥哥下次记得不要失约,一定记得要找到我哦。”


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C111
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập