Tải xuống ứng dụng
21.88% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 201: 【47】玫瑰绕枪膛

Chương 201: 【47】玫瑰绕枪膛

“你喜欢我?为了我杀人?别他妈做梦了,也不看看自己是什么货色。”

  白求雨冷哼一声,看都看没有看呆坐在原地的李伟一眼,站起身子径直离开。

  身后大门砰的一声关上,耳膜鼓动着,心口骤然惊痛起来,李伟惶然如醒来。

  本来就是大梦一场,较真才算是笑话了。

  人是他杀的。

  失去理智的是他。

  自始至终,白求雨不过一个偶然窥探到他人以他为主角做的春梦,而感到恶心罢了。

  也是……两三年了,说不定他那次就那么巧,杀了一个……白求雨有点喜欢的人呢?

  时间过的飞快,自从白求雨那次来找邵黎要让他出国负责新的分部开始,到现在已经两个星期了。

  李伟也心不在焉了好几天,恍恍惚惚的来告了个假,说要出去走走。

  邵黎身边的左膀右臂突然就空了,耳边没有了以前那些叽叽喳喳的玩笑话,冷清的吓人。

  推开病房门之前,邵黎把手里那把上下的枪握进了怀里。

  他想着,以后就把它给楚怜了,连带着他的这条命。

  只要他让他的小情人有一点不悦,那他就有权利杀了他。

  门缓缓推开,邵黎的动作像是怕打搅到仙人休憩的信徒一般轻柔。

  穿着病号服的美人依旧安静的躺在床上,精致的面容晶莹如玉,秀眉舒缓,一双勾魂慑魄的黑眸闭着,露在外面的嫩滑的雪肌依稀可见如冰似雪,一绺靓丽的黑发不听话的垂在了床边。

  躺了这么久,楚怜似乎恢复的不错,白嫩的粉腮微微泛红,沾水红樱桃的唇色。

  邵黎叹息着握住了他纤细的指尖,幽冷的视线有些悲凉:“你到底什么时候醒啊,你明明答应了我,下次不会睡这么久的了。”

  听到这话的楚怜努力动了动手指,使了半天劲,结果这具身体依旧没有半点反应,气的他火冒三丈,一口气堵着上不去下不来。

  楚怜真的很想坐起来揪住邵黎的耳朵喊:“老子想要光合作用啊!你快点推老子去晒太阳!”

  可是他不能,他只能,躺着听他的心肝黎黎无声的掉泪。

  别问他为什么能听到,邵黎每次哭都会有眼泪砸到他的脸好吗?

  弄得他鼻涕眼泪一脸,然后最可气的是,还不亲他!

  邵黎是不是没有童年啊!是不是不知道什么叫吻醒公主的小王子?你要是亲老子,我他妈坟头都把棺材板掀了,爬出来给你*好吗?

  日,烦。

  还有瞬间移动这玩意真的很……emmm,反正以小玫瑰这个化形都还要楚怜自己的力量撑着的道行来说,真的很吃力。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C201
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập