Tải xuống ứng dụng
16.59% 平常人类的平凡生活 / Chapter 221: 第219章 告别

Chương 221: 第219章 告别

这声音郭逵太熟悉了,一下就听出是王小宁。

  他满心喜悦地想要去开门。

  就听门外王小宁道:“你别开门,开门我立刻就走。”

  郭逵闻言愣了一下,然后赶忙道:“我不开,我不开,你别走。”

  听里面郭逵的语气激动难耐的模样,再看看身边的王小宁一脸深情的模样,何四海觉得有点辣眼睛,转身向旁边走去了。

  “只要你不开门,我就先不走。”

  “不开,我不开,上次你来电话,我还有……还有好多事话没跟你说呢。”

  病房里的郭逵,靠在墙壁上盯着病房门把手强行按住心中的冲动,轻声道。

  “你想说什么?”王小宁问道。

  郭逵感觉自己有千言万语,可就是不知道从哪里说起,憋了半天,才说了一句:“你……你还好吗?”

  “很……不太好。”

  王小宁本想说很好,但想到今天是来跟郭逵坦白一切,于是临时改变了说法。

  “是家里发生什么事吗?我去你家找过你,可是那里已经是别人的家,你们家几年前就把房子卖了。”郭逵满是担心地问道。

  王小宁闻言沉默了,当初为了给她治病,家里花了很多钱,最后卖了房子,可是依旧没能治好她的病。

  她觉得很对不起父母,一套房子,夫妻两人一辈子的努力,因为她一切化为泡影,还带走了他们的钱财、他们的爱……

  想到这里,王小宁不由伤感地小声抽泣起来。

  “你怎么哭了?”郭逵把手放在门把手上,就待开门。

  “别开门,你开了我立刻就走。”王小宁紧张地道。

  “好,好,我不开。”郭逵赶忙往后退了几步。

  隔着一道门,郭逵听着王小宁小声抽泣着。

  在他的记忆里,王小宁很少哭。

  最起码跟他在一起,就没见她哭过。

  在他的记忆里,王小宁永远是那种性格大大咧咧,开朗乐观,面带笑容的模样。

  王小宁小声抽泣着,但是很快就停了下来,然后听到她在门外醒鼻子的声音。

  “家里的确发生了点事,我觉得我特对不起我爸妈。”王小宁的语气仿佛又恢复到了之前的模样。

  “发生什么事了,能跟我说说吗?”郭阔难掩心中的忐忑问道。

  “还记得我大三那年,学校组织的体检吗?”王小宁反问道。

  郭逵又不傻,闻言立刻猜到了些,神色激动地问道:“是检查出什么问题了吗?你为什么不告诉我?”

  “告诉你又有什么用?你是医生吗?你能治好我的病吗?”王小宁反问道。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C221
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập