Tải xuống ứng dụng
91.16% 听说王妃要离家出走 / Chapter 1929: 第1931章 庆幸自己长了这张绝世的脸

Chương 1929: 第1931章 庆幸自己长了这张绝世的脸

“去就去,放我下来,我自己走。”

  帝玄擎将她放下,牵了她的手,往膳房走。

  沿途的路上,本来守礼的公主府下人,此时却都惊愕又疑惑地望着两人。

  跟擎王妃牵着手的那个男人是谁?

  从背影看去,明明就是擎王,一样的发型、一样的发饰、一样的衣服、同样的气场,可为什么相貌不对?世间竟有那般好看的人,原以为擎王已经够英俊了,没想到,此人足够倾国倾城。

  原来,倾国倾城这个词,也能用在男人身上。

  进了膳房,帝玄擎连帮手的下人都没留,全部赶了出来。

  膳房的人同样疑惑,声音是擎王的,为何脸不是?不过,那人命他们出来,擎王妃在侧没反对,那他们就只能出来。

  只是,孤男寡女在膳房里,就不怕坏了名声吗?正常情况,需要留个下人在里面避嫌吧?

  帝玄擎将膳房的门关闭,给叶瑾搬了把椅子,让她离灶台远一点,以免呛到她。然后熟练地生火,用现成的食材炒菜。

  叶瑾喜欢吃肉,帝玄擎炒了两道荤菜,端着来到膳房的院子里,放到石桌上。

  “瑾儿,你先吃着。我看膳房里有鹿肉,我给你烤鹿肉吃。”

  帝玄擎命人将一部分木柴放到院子里,搬来烤鹿肉的架子,切鹿肉切成一片一片,坐在一旁烧烤。

  看到叶瑾吃相一如从前,帝玄擎略略放下心。她还能吃得这么欢,或许她没那么生气,至少没他想得那么糟。顿时心情也好几分,殷勤地为叶瑾烤肉。

  等叶瑾吃饱喝足,帝玄擎便说道:“瑾儿,我陪你在府内走走,消化消化。”

  叶瑾望着他:“你还没吃。”

  帝玄擎露出一个温柔的、弧度很小的微笑:“我不饿,我陪着瑾儿。”

  那笑若是出现在原来擎王的脸上,也就罢了。可是此时这张潋滟生辉的脸,本就令人不忍移开视线,再配上这微微的笑,顿时令叶瑾一时间忘却了所有,眼中心中,只有他的笑。

  好美,就仿佛漫山遍野开满了最美丽的小花,就仿佛和风拂过,吹进心里。就仿佛最美味的饭菜拂过味蕾,就仿佛冷冽的寒风都被暖化。

  帝玄擎望着叶瑾有些痴迷的目光,不禁有些感谢这张脸。这相似的目光,他小时候曾在很多人的脸上见过,只是那时,他是发自心底的厌恶与不适。

  他讨厌那些痴迷的目光,讨厌这张脸,所以才用面具遮挡起脸部。直到后来认识了纪樊,才做了张有长疤的人皮面具戴着。

  从此,人们眼中的痴迷不在,剩下的只有厌恶、恐惧。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

PS:谢谢真爱【仰望幸福.冷月】的打赏,与每日不离不弃的陪伴,感动尽在不言中,么么哒~~

next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1929
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập