Tải xuống ứng dụng
87.61% 听说王妃要离家出走 / Chapter 1854: 第1856章 老朽能不急吗?

Chương 1854: 第1856章 老朽能不急吗?

“你们俩终于舍得过来吃饭了,叫老朽好等!”

  刚进膳厅,紫炎山人便站起来,打趣道:“都成亲两天了,还这么腻歪。唉,现在的年轻人啊……

  玄擎,大丈夫在世,应以事业为重,不能在温柔乡中迷醉自己,你懂不懂?”

  帝玄擎仿若未听到,牵着叶瑾盥洗完毕,便坐到餐桌前。

  被忽视的紫炎山人不满地将拐杖往地上跺了跺,也坐下来。帝玄擎不搭理他,他跟叶瑾说话。

  “叶丫头,老朽一大清早就来了。你知道守着一大桌美味,却只能看不能吃的滋味吗?

  那真是一种折磨,黑鹰和管家这两个人在旁边虎视眈眈,生怕老朽偷吃。

  要不是看你的面子,老朽早就把他们打趴下了。”

  叶瑾轻瞄他一眼,看他那一脸求安慰的表情,很配合地说道:“那多谢紫老头给我面子。”

  紫炎山人傲娇地挺了挺背:“叶丫头,你现在嫁给了玄擎,是不是该随他也喊我师父?”

  叶瑾接过帝玄擎递来的筷子,慢条斯理地说:“对这辈份,我可闹不懂。不过,成亲归成亲,称呼各人按各人的叫。不然,听着皇上、尘王、公主他们喊皇婶,都把我喊老了。

  紫老头,你再不吃,饭菜可就没了。”

  紫炎山人这才看到,他盯了许久的烤鸡腿已经没了,叶瑾和帝玄擎手里一人一根,只得正香。顿时嚷道:“我说你们两个没良心的,不知道尊敬老人、孝敬师长?

  叶丫头,你成亲后,好的不学,竟跟着玄擎学坏的。我不管,你让膳房再给我烤。”

  叶瑾瞥他一眼:“膳房的厨子每天做那么多菜,也要休息。你不吃,能怪谁?

  来,尝尝这烤鹿肉,也极好吃。”

  紫炎山人不情不愿地夹了一块,直到吃进嘴里,这才满意地露出笑脸:“现在羽馨和玄擎都成了亲,老朽也就放心了。

  你们要赶紧生徒孙给我玩,咳,错了,不是玩。是生个徒孙,我带他玩。”

  帝玄擎淡淡瞥他一眼:“不急。”

  紫炎山人炸毛:“不急?老朽能不急吗?

  你看老朽须发皆白,哪还有多少时日。”

  这话叶瑾不爱听了:“瞎说什么,我看你这精神头,能活到一百多岁不成问题。”

  “哈哈哈……”紫炎山人高兴道,“还是叶丫头说话好听。叶丫头,老朽今天是来取神仙水的。

  你可不许耍赖,你亲口答应给的。”

  叶瑾瞥他一眼:“我是那种食言之人吗?说了给,就一定给你,先吃饭。”

  提到神仙水,叶瑾心中一动,或许那两株伊美人,还能抢救一下……


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1854
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập