Tải xuống ứng dụng
41.85% 厨子老谭的北方往事 / Chapter 257: 第255章 生命感动

Chương 257: 第255章 生命感动

张丽十七岁那年上了高中,妹妹十五,念初二。

  那年冬天妈妈去世。

  妈妈身体一直不好,张丽记事的时候就一直待在家里,出不了山,干不了重活,整日吃药。记得小时候妈妈总无缘无故的发脾气,说:“吃啥药!一点事不管,不如死了。”

  每当这时候爸爸就说:“咋不管事,看你见好。”

  后来上小学时妈妈确实见好了,脸红润起来,脾气也改了不少,不再说不如死了。

  妈妈想要个弟弟。

  当时不知道妈妈为啥要个弟弟,现在知道了,妈妈想给爸爸留个后人,给老张家传宗接代。

  为啥这样?因为爸爸对妈妈太好了,那是爱情。

  可是妈妈最终没能给爸爸生个儿子,那个病也没好,还是走了。

  那个冬天很冷,爸爸把新买的准备拉粮食的汽车卖了,刚盖起的四间瓦房也卖了,还借了三万多的外债,最终没留住妈妈。

  妈妈走后,第二个学期开始,张丽知道家里啥状况。一贫如洗,租住在叔叔家的三间土屋里,上门要账的人络绎不绝,妹妹年幼,于是她决定不念高中了。

  那是爸爸第一次发火,很吓人,把她骂到学校。

  她敬重佩服爸爸。在对男人有了认知后,她觉着爸爸是个了不起的男人。

  妈妈走后三年时间爸爸不但还清了外债,还修建了新房,让她和妹妹有了温暖的家。

  家永远是坚强的堡垒,有它有温暖,有依靠,有支撑,有希望------

  张丽读完高中上了大专,妹妹也上了技校。

  年富力强的爸爸一个人在家做买卖,没人照顾。姐俩懂事,爸爸娶了后妈,然后有了弟弟。

  说实话,有了后妈后心里不舒服,总想亲妈。不舒服归不舒服,但后妈对爸爸实心实意,照顾的挺好,俩人感情也好,做女儿的放心。说实话在心里是感激后妈的,只是嘴上不说而已。

  原以为这样挺好,谁成想爸爸也走了------

  此时张丽眼前浮现的是爸爸的面孔,眼泪流了出来。

  爸爸走的太急了,想呀——

  直到此时她才深刻的理解爸爸——父爱如山,深沉厚重。

  擦去脸上的泪。

  对面那对母子已经往前走了,留下孩子的笑声在耳边回荡,犹如小时候自己和妹妹开心的笑------

  又向前走去,前面是座凉亭,凉亭后面是假山,接着是一条长廊。

  凉亭里有六、七个老人,有的拉二胡,有的弹琵琶,有的打锣。一位六十多岁很有风韵的阿姨站在中央,声色俱茂的唱着京腔。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C257
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập