Tải xuống ứng dụng
23.69% 农门空间:福运娇娇来种田 / Chapter 267: 第二百六十七章 家乡来人

Chương 267: 第二百六十七章 家乡来人

媒婆瞪大眼,“不能够吧,许公子这样的人家,这样的人才,多少姑娘想嫁还嫁不了呢!”

  “我不信,你让兰芝姑娘出来,亲自跟我说。”

  “不然我不好给许公子回话。”

  顾翡脸色淡了下来,又喊莲儿,“去叫兰芝来,让她自己说。”

  不一会儿,兰芝跟着莲儿出来了。

  兰芝见了媒婆,神色有些恼怒,“我不嫁,您回去告诉那什么公子,以后别再来了。”

  兰芝说完话,转身就往后走。

  媒婆连声呼喊,“兰芝姑娘,兰芝姑娘,你别走啊——”

  兰芝脚步越来越快,很快就往后门那儿进去了。

  媒婆还想跟着赶进去,莲儿过来拦住了她,“大娘,那后头住着客人呢,可不能瞎跑。”

  媒婆悻悻的一甩帕子,“不识抬举!哼——”转身气冲冲的走了。

  顾翡狠狠的翻了个白眼。

  盯着媒婆的身影的走远,顾翡突然看到街边一个穿得破破烂烂的女子,拿着个破碗,在向路人乞讨。

  顾翡盯着那女子看,看了一会儿,猛地起身走出去,站在那女子面前。

  那女子见了人,赶紧将碗伸到顾翡眼皮子底下,“行行好,打发点吧,我已经两天没有吃东西了。”

  顾翡盯着她脏污的脸,“你——你叫什么名字?”

  那女子猛地抬起头,盯着顾翡,眼睛越睁越大,手里破碗猛然掉在地上,发出一声不知道是惊是喜的哭喊,“小翡,是我,我是桃儿姐姐!”

  “呜呜呜,可算是找到你们了。”桃儿猛地往顾翡身上扑。

  顾翡赶紧后退一步,她身上的棉布裙子可是月白色,这浅色不经脏,“桃儿姐,你跟我进来。”

  桃儿扑了个空,抹了把泪,这才细细的打量顾翡。

  便见她穿着一身月白色的细棉布襦裙,头上戴着珍珠串成的珠花,肌肤白里透红,头发乌青泛着光泽,显见得日子过得极好。

  桃儿跟着顾翡进了店门,左右瞧瞧,眼看这店里宽敞大气,有假山水池,那桌椅板凳都漆着放光的黑漆,那柜台还画着花,说不出的精致好看。

  桃儿扯扯身上的破烂衣衫,畏畏缩缩的随着顾翡往后走。

  刘大娘刚好打扫完从房间出来,见了桃儿一惊,“我的天,这不是桃儿吗,你咋成了这幅样子了。”

  桃儿哇的一声哭了出来,“大娘,这一路逃荒,你不知道我有多苦啊。”

  顾翡温声道,“别急,先去厨房吃点东西再说。”

  带着桃儿进了后厨,顾翡盛了一碗粥给桃儿,“你先喝点粥,等会再吃馍,你这两天没吃东西了,胃里得先吃点软和的东西垫着。”


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C267
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập