Tải xuống ứng dụng
46.89% 八零神医小媳妇 / Chapter 529: 第523章 他们得救了

Chương 529: 第523章 他们得救了

她连忙的再是抱紧两个大棉衣,也是下意识的找着什么,结果帐棚的帘子动了一下,然后一个人从外面走了进来,也是带着外面的寒气,还有他的身上那种似乎是冰一样的凉。

  “怎么,醒了?”

  顾宁走了过来,也是将怀里抱着的柴火放下,再是添了几根放在了火堆里,还好这里帐篷是特制的,到是可以在里面生火的,不然的话,他们也是不敢这么明目张胆的,给里面升上一堆的火。

  唐喻心连忙将顾宁的棉衣递了过去。

  “我不冷,”顾宁拍了一下手,再是将棉衣往唐喻心的脑袋上面一扣,“别冷到了。”

  唐喻心此时都是被裹的只有一颗脑袋露在外面,不过确实是真的很暖和,尤其是这些带着热意的火光落在了她的脸上之上,那种暖和,几乎都是不言而喻的。

  顾宁脚上踩着的雪此时也是被化的差不多了,在微光的火光下之,映出了他一张坚毅也是向来少笑的脸,他确实不怎么爱笑,一直以来性子也都是有些偏冷。

  可是唐喻心知道,他是再好不过的一个男人,可以无怨无悔的对着一个女人,不管那样女人对他如何,他哪怕是挖了自己的肾,心中始终记着的都是她。

  而此到此时,唐喻心的心中,不由的再是有了一些小小的恨意。

  真的,好白菜,都是被猪给拱了的。

  “怎么还不睡?”

  顾宁抬起了脸,就发现唐喻心正在发着呆,也不知道想到了什么,好像还是在怨着谁。

  “你想到了什么了?”

  他其实只是不经意的问了一句。

  可是却是让唐喻心不由的心头微微的一个紧张,好可怕的洞息力。

  “没有什么?只是有些睡不着,”唐喻心再是抱住了身上的棉衣,到是没有发现顾宁的身上还有雪的痕迹。

  “外面没有下雪了,是不是?”

  她仔细的听着帐篷上面的声音,这几日听外面的雪声,她都是听的习惯了,这么安静的,还是他来这里的这么久,第一次遇到了这么安静的一个夜晚,就连雪的声音都是没有了。

  “恩,没有下。”

  顾宁再是给火里加一根柴进去,他的手很大,也是十分的干燥,当然更是可以为一个女人撑起一方无风无雨的天空,不过这样的天空给谁都好,就是不能给那个张小美。

  “顾叔叔,大衣分你一半,”唐喻心将身上的大衣扯出了一些,这是顾宁的,她不能自己占着,她冷,可是别人也冷,大家都是冷。

  大家都是血肉之躯,没有谁与谁不同。

  都会渴,都会饿,都是会疼,也是都会冷。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C529
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập