Tải xuống ứng dụng
33.52% 光纪流年之阿雅我等你 / Chapter 176: 第179章 午后

Chương 176: 第179章 午后

  正午的阳光,打在树枝之上,落下了柔和的影子。

  正是小阳春的天气,虽说不热,可太阳当头照着,到底也是会有几分热意。

  两人也没傻到无可救药。

  专挑了荫凉的地方走着。

  从南二餐厅出来之后,两人便走到了红烛湖的边上。

  红烛湖的两侧,都栽种了垂柳。似乎有了些年头,垂柳树也还是比较茂盛的。

  长长的绿色的枝条,在风里轻轻地摇摆着。

  枝条的稍尖,温柔地垂在了水面,显得愈发温柔和美丽。

  翠色的叶子,仿佛精灵一般,随着枝条的摇摆,在微风之下,也欢快地舞动着。

  似乎,是想要和水面,打个照面。

  这样的柳叶,还真是可爱呀!

  枝条轻柔,柳叶可爱。这样的枝条,怎么在古代,竟然是用来表示离别的呢?

  真是奇怪的事情。

  或许,是因为,这些垂柳树的枝条,太过于柔软,就像是要拉着人不走一样?

  谁知道呢?!

  那些古人,其实弯弯绕绕得厉害呀!

  还是这柳树的枝条和叶子可爱!

  柔软的枝条,活泼的叶子,平静的水面,实在是让人的心情,没办法不好起来。

  再加上,午后的阳光,总是耀眼而灿烂的。

  在这样的阳光的照耀之下,内心所有的芜杂,都在此刻,归于平静。

  阿雅只觉得,内心十分地宁静。

  她看着这样的垂柳树,心中的神思,不由得飘飞起来。

  这样的垂柳树,很容易让人联想到徐志摩那一首著名的诗歌:

  “……

  那河畔的金柳,

  是夕阳中的新娘;

  波光里的艳影,

  在我的心头荡漾。

  ……”

  灿烂的阳光,照耀在这些碧色的垂柳的叶子上,可不就是给这些垂柳树,披上了一层金纱?

  不得不感叹,诗人观察景物的敏锐细致。

  柳树之下,有一些长椅。

  这些长椅,大概,也是为了给路人歇息。

  不过,因为很少有人坐下来歇着。

  这些长椅,逐渐成了情侣们腻歪的地方。

  这些长椅上,都漆着深褐色的油漆。大概因为年深日久的关系,感觉这些长椅看上去,就是木色一般。

  这样的长椅,看起来,也让人觉得舒心。

  更为难得的是,这些长椅,与长椅之上的茂盛的垂柳树,竟然显得格外的和谐。

  程皓然似乎说了什么。

  阿雅的思绪,瞬间飘回。

  程皓然摸了摸她的头发,笑道:“在想什么呢?!这么入神?”

  彼时,两人已经在柳树下的长椅上坐了下来。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C176
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập