Tải xuống ứng dụng
36.25% 今天先败一个亿 / Chapter 963: 第963章 一日为师(32)

Chương 963: 第963章 一日为师(32)

也许是因为常年在乔宏这种父亲身边长大。

  乔潋早就忘记恐惧是什么。

  他只能承受那些痛苦,再默默的将痛苦转换成他活下去的理由。

  但是那一刻,他在感受到恐惧。

  像他小时候,躲在暗处,看乔宏鞭打他母亲的时候。

  乔潋说完也不敢看初筝,只是紧紧的搂着她。

  她会嫌弃自己吗?会讨厌自己?还会喜欢自己吗?

  乔潋不知道。

  也不想知道。

  -

  初筝心底很清楚,乔潋不会是什么好人,毕竟黑化这个词,不是说说而已。

  “以后不许再做这些事。”初筝拍着他后背:“听见没有。”

  “老师,你不觉得我……很坏吗?”他也想干干净净,成为她眼里的好学生,可是他不是。

  他早就陷进泥潭里。

  曾经挣扎过。

  可惜他力量太小了。

  没人能拉他一把。

  所以他不如就在那泥潭里扎根算了。

  可是……

  就在他打算这么做的时候,她出现了。

  她能轻易将自己带出那个肮脏的泥潭,也能用一句话,将自己再次打回去。

  乔潋莫名的紧张,无意识的攥紧初筝的衣裳。

  初筝松开他一些,少年也顺势放开她,两人视线交汇。

  她没说话。

  只是吻了他。

  将他抵在餐桌上,吻了许久。

  久到乔潋以为自己要窒息而死。

  初筝将他放开:“快点吃早餐,上课迟到了。”

  “老师?”

  初筝睨他:“怎么,还要我喂?”

  乔潋摇头,半晌他嘴角扬了下,露出很细微的笑意,她不讨厌自己。

  有了这个认知,乔潋心底紧绷的弦瞬间松懈下来。

  他拉开椅子坐下吃早餐。

  初筝漫不经心的坐着,也不吃饭了,就看着他。

  乔潋到底是第一次谈恋爱,被初筝看得不好意思,匆匆吃完饭去换衣服。

  去上课之前,他还将洗衣机里的床单,拎出来晾好。

  “老师,我走了。”

  “嗯。”

  乔潋虽然住在这里,但不是初筝先走,就是乔潋先走,他们从来没有一起大白天出去。

  这栋楼虽然也住着老师,但乔潋很小心,一次都没被发现过。

  乔潋拿着书包,走到玄关。

  片刻后他又走回来,俯身在初筝脸上亲一下:“老师,学校见。”

  说完乔潋立即转身换鞋离开。

  初筝指尖搭着桌面轻击几下,摸出手机打电话:“给我找几个人。”

  “老板要做什么?”

  “我说杀人你信吗?”

  “……”

  对方沉默。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C963
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập