Tải xuống ứng dụng
3.33% 乔爷,抱! / Chapter 307: 第307章 从八岁等到二十岁

Chương 307: 第307章 从八岁等到二十岁

路灯那莹亮的光线如月光般洒在她的身上,她那纯白色的针织裙染上了淡淡的橘黄。

  有微风吹来,叶佳期轻轻挑开飘动的碎发。

  霍靖弈站在落地窗前看着。

  如果她回一下头,就可以看到窗前的他。

  但,直到她上了一辆出租车,也没有回头。

  霍靖弈将杯中的红酒一饮而尽。

  叶佳期刚坐上车,乔斯年的电话又打过来了。

  无奈,她只好接起。

  “乔爷。”

  “刚刚为什么不接我电话?”

  乔斯年压制住脾气,但语气未免多了几分森冷。

  “忙。”

  “这么晚忙什么?”

  “我的一举一动都需要跟你汇报吗?”

  “小帆帆作业不会写,为什么不回去?”

  叶佳期噎了一下。

  乔斯年一把小帆帆搬出来,她就没辙了。

  不管乔乘帆是乔斯年跟谁生的孩子,小家伙都是无辜的。

  “知道了。”叶佳期淡淡应了一声。

  乔斯年不在京城的这段时间,她有想过怎么办。

  她怕小家伙对她产生感情,怕她离开他时,他会哭得撕心裂肺。

  “叶佳期,好好呆在乔宅,别动什么别的心思,否则,别怪我不客气。”乔斯年冷声警告她。

  叶佳期一顿,她的小心思很明显?

  她抓着手机,半晌没有说出一个字来。

  听不到叶佳期的声音,乔斯年以为吓着她了,才缓了语气。

  “等我回去。”

  叶佳期转头看向窗外——

  外面起风了,有几滴雨落在了窗户上。

  车窗上多了点点水珠子,一点一点汇聚成线。

  车里很安静,安静到她可以听见雨珠子打在窗户上的声音。

  滴答,滴答……

  “说话。”乔斯年沉着嗓子,略不满。

  叶佳期这才回过神:“下雨了。”

  “什么?”

  “没什么,乔爷,还有别的事吗?没有的话,挂了吧。”

  “心情不好?”

  “一下雨就难免会想到不开心的事。”叶佳期语气寡淡。

  眼神迷离地看着窗外。

  雨水下,灯火迷离成片,光晕染成一朵一朵。

  红红绿绿,宛如春日绽放的鲜花。

  “等我回去。”

  他还是这句话。

  蓦地,他想起从前在乔宅的时候。

  她每天晚上会等他回家,有时候太晚了,会趴在沙发上睡着。

  每次,她都会说一句“我在等你呀”。

  从八岁等到二十岁。

  十二年。

  他又想起那只糖果盒里的纸条,每一字每一句。


next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C307
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập