Tải xuống ứng dụng
21.32% 乔爷,抱! / Chapter 1965: 第1967章 她终于又见到他

Chương 1965: 第1967章 她终于又见到他

斤斤计较的男人。

  有必要吗?

  外面还在下雨,黑漆漆的夜空,伸手不五指。

  风很大,树枝乱颤,叶落不止。

  “叶小姐,您住在哪里?我们可以送的。”服务生微笑道。

  叶佳期站在餐厅门口,看着外面。

  雨真大啊,风也大。

  马路上是来来往往的车辆,川流不息。

  餐厅外和餐厅里截然不同,里面是安逸和舒适,而外面是动乱和晃荡,黑漆漆的,仿佛世界末日一样。

  一出来就有点冷,看样子已经开始降温。

  “麻烦你们了。”叶佳期没带伞,实在没法回家。

  “不客气,应该的。”

  餐厅的服务真得不错,有车接车送,叶佳期上了车,默默看着窗外,车子驶入雨中,雨水渐渐模糊了车窗。

  想想也是生气的,她都跟他道歉了,他还小心眼地离开。

  把她一个人丢在餐厅,他就正确了吗?

  尽管如此,叶佳期还是拿出手机,给他编辑了一条诚恳的道歉短信——

  “总裁,对不起,今天晚上是我的错,搅乱了你的心情,非常对不起。我跟您诚挚道歉,希望您大人不记小人过,不要跟我计较,明天天一亮,我们还是好同事。”

  末了,她还加了个“微笑”的表情。

  发完,她收起手机。

  餐厅离她住的地方倒不远,车子开了一刻钟就到了。

  餐厅的服务真是好,服务生一直将她送到小区楼道里,没有让她淋到一滴雨。

  洗了个澡,叶佳期穿着宽松的睡衣坐在床上看书。

  一边看书,一边听着窗外的冷雨。

  这样的时光缓慢而悠长,宛如小提琴声,悠悠扬扬,声声入心。

  不出所料,乔斯年没有回她短信,当晚没回,就连接下去的几天做项目,都没有亲自给她打电话,而是让于康和她对接。

  ……

  一场暴雨后,气温骤降,天气转凉。

  路边树木的叶子也掉了不少,渐渐儿,由绿转黄。

  叶佳期开始习惯性在套装外加一件小外套,这样早晚下班的时候才不会冷。

  她又和Dick先生的女秘书见了几次面,聊得挺愉快,听她的意思,Dick先生对乔斯年的方案很感兴趣,而且观念吻合,很大可能会同意融资和合作。

  紧张而忙碌的工作开始展开。

  叶佳期把方案修了一遍又一遍,终于,在八月底,一场决策会上,Dick先生宣布和James集团达成战略合作关系。

  酒店会议厅,来了很多记者,乔斯年也来了。

  自那晚之后,她终于又见到他。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

(傲娇小狼狗乔斯年:你为什么不哄我?你为什么不追出来?emmmm……太让人生气了!)

next chapter
Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1965
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập