Đó là một khẩu súng đồ chơi được làm rất giống thật bằng kim loại, lạnh như băng và nặng trĩu.
Hạ Lăng không ngờ Lệ Lôi sẽ tặng cho cậu bé thứ này. Trong ấn tượng của cô, đây không phải món đồ chơi một cậu bé ngây thơ nên có. Có lẽ trong thế giới xã hội đen của bọn họ không là gì, nhưng cô thật sự không thể liên hệ thứ giết chóc tàn nhẫn, lạnh lùng như vậy với Thiệu Huy.
Thiệu Huy rất tò mò với món đồ chơi kia nên đưa tay sờ lên.
Hạ Lăng đẩy tay của cậu bé ra: "Không được động vào."
Thiệu Huy chưa từng bị cô mắng liền ngước đôi mắt ngập nước mờ mịt lên, nhìn cô bằng vẻ hơi tủi thân. Hạ Lăng thầm thở dài một hơi, mềm giọng lại: "Thứ này khó chơi, chị mua cho em thứ khác được không?"
Thiệu Huy hơi do dự, lưu luyến nhìn khẩu súng trong chiếc hộp màu xanh đậm.