Hạ Lăng được anh dẫn đi dọc theo hành lang, đi thang máy lên vườn hoa nhỏ ở trên sân thượng.
Trong vườn hoa nhỏ rất yên tĩnh, cây lá to thường xanh và các loại hoa khác được trồng đan xen với nhau, bầu không khí vừa trong lành dễ chịu. Bên ngoài có tầng tầng lớp lớp vệ sĩ mà Lệ Lôi mang đến đang canh giữ. Đám phóng viên không lên được, mà cũng không dám đi lên. Dù sao, thế lực của Lệ Lôi lúc này như mặt trời ban trưa, cho dù có điên cuồng muốn tranh cướp tin tức như thế nào thì bọn họ cũng không dám đắc tội với anh.
Hạ Lăng thả lỏng người lại mới nhận ra vết thương trên bụng lại đau nhói.
Lệ Lôi nhìn sắc mặt của cô, hỏi: "Sao rồi?"
Một tay Hạ Lăng ôm bụng, vẻ mặt trắng bệch. Cô lắc đầu, không nói gì.
"Để anh xem thử." Lệ Lôi nhận thấy không đúng. Anh đỡ cô ngồi xuống một chiếc ghê đẩu bằng gỗ, dựa vào một gốc cây cao lớn, anh ngồi xuống, cởi mấy cúc áo dưới của áo bệnh nhân của cô ra.