Hạ Lăng lại rên khẽ: "Đau. . . Đau chết đi được ấy, hu hu hu. Làm sao mà em biết là ai cơ chứ, em đáng yêu như thế, giỏi giang như thế, có quá nhiều người muốn hại em, có lẽ là Cố Lâm? Hoặc là Hạ Vũ? Em cũng không chắc nữa."
Anh ném phủ tấm chăn lên trên người cô, vừa vặn che lại phần eo bị thương của cô: "Bác sĩ nói thế nào?" Anh không tiếp tục hỏi cô chuyện liên quan tới người hãm hại nữa cũng không có nghĩa anh đã bỏ qua chuyện này, bất kể hung thủ đứng sau là ai, anh đều sẽ điều tra ra, anh sẽ khiến đối phương phải trả cái giá gấp mười lần! Có điều, những chuyện máu me này không cần phải để cô biết.
Hạ Lăng động não nghĩ ngợi: "Bác sĩ? Bác sĩ nói không có gì chuyện gì to tát hết, không cần lo." Thật ra bác sĩ nói phải tĩnh dưỡng, theo dõi sát sao, mặc dù đã tiêm phòng uốn ván nhưng cũng không loại trừ rủi ro bị lây nhiễm, trong khoảng thời gian này phải hết sức cẩn thận . Có điều, cô không có ý định nói ra những chuyện phiền lòng này, khiến anh lo lắng.