Cửa cuối cùng là đường chạy một trăm mét.
Đứng ở điểm xuất phát đường chạy, Hạ Lăng và đội Lạc Lạc nhìn nhau.
Hạ Lăng cảm thấy không tốt chút nào: "Không phải hai người không bắt được quả óc chó à? Sao lại đuổi kịp nhanh thế? Còn nữa, Mộ Dung, nơ bướm trên đầu anh là gì thế hả?"
Con nơ bướm màu hồng phấn đáng yêu to đùng trên đầu Lạc Lạc đã chuyển tới trên đầu Bạch Mộ Dung từ khi nào không biết.
Bạch Mộ Dung đeo nơ bướm phong cách thiếu nữ, nét mặt thê thảm đau đớn: "Bí lùn thấp quá nên không thể nào hái được quả óc chó kia, cho nên không còn cách nào khác, tôi đành phải giúp cô ấy." Êkip thực hiện chương trình đặt ra quy định xích đu đó chỉ công chúa mới được bước lên, cho nên Thiên vương Bạch Mộ Dung đành phải đeo nơ bướm trên đầu Lạc Lạc để hóa trang thành công chúa.
"Ha ha ha ha." Hạ Lăng không nể mặt, bật cười.