"Xe vớ vẩn kiểu này mà cô còn dẫn theo tài xế? Sao tài xế ăn mặc tùy tiện thế, không phải tài xế chuyên trách à? Cô này, tôi nói cô nghe này, đừng tìm người tạm thời cho đủ mặt mũi. Cô xem, một tài xế ngay cả quy tắc ăn mặc cũng không biết, chẳng phải là lòi đuôi sao?"
Hạ Lăng nghẹn họng trân trối nhìn bảo vệ, rồi lại nhìn Lệ Lôi.
"Anh ấy... quả thực… không... chuyên nghiệp lắm!" Cô bị choáng tới nỗi kinh ngạc, nói năng hơi vấp.
"Chẳng phải sao?" Bảo vệ trẻ nhìn Lệ Lôi đi tới càng lúc càng gần: "Cô bảo cô đến một mình, thậm chí trợ lý cũng không có, còn dẫn bừa tài xế gì gì đó. Cô xem cô Lý đó, riêng trợ lý đã có tận ba người, còn cả người đại diện, nhân viên trang điểm, người xách túi... Đó mới gọi là hoành tráng, hiểu không?"
Quả nhiên. Hạ Lăng thầm nghĩ, Boss, em đã biết dẫn anh theo không phong cách bằng dẫn trợ lý Vi Vi theo mà.
"Khụ." Một nhân viên bảo vệ khác ở bên ho một tiếng, trông có vẻ đã lớn tuổi, khoảng chừng bốn mươi, năm mươi.