Cô ấy là cô gái của hắn, cũng chính là tiểu thư nhánh đích tôn của nhà họ Bùi.
Cô ấy mới là cô gái nên có địa vị cao nhất trong dòng họ.
Bùi Tử Hành cảm nhận được bàn tay nhỏ bé trong tay mình hơi run rẩy bất an nên liền nắm chặt lấy tay cô. Sự run rẩy mang theo chút căng thẳng trong lòng bàn tay hắn đã dừng lại, giống như cảm thấy rất an toàn mà yên lặng dựa vào hắn.
Cho dù trong lòng Bùi Tịnh Ngữ có hàng ngàn hàng vạn điều không cam lòng thì cô ta vẫn buộc phải nhã nhặn nói với Hạ Lăng: "Rất hân hạnh được gặp em, chị là Bùi Tịnh Ngữ, sau này hoan nghênh em tới tìm chị chơi."
Hạ Lăng đánh bạo mỉm cười thân thiết với cô ta.